Anh Hùng Nam Việt - Chương Một ( Huỳnh Tâm )

Động Đình Thu Nguyệt, Nhớ Cố Hương

Ông cháu họ Hoàng khởi hành từ Giang Tô xuống Giang Nam, di chuyển bằng đường thủy, trên một chuyến thuyền buôn. Mục đích đến Giang Nam để ngược dòng lên Giang Bắc và một ý khác, đi Giao Chỉ nhằm thăm viếng một cánh gia tộc họ Hoàng, sau đó mua hai con hồng tuấn mã thuộc loại thần mã phi nhanh như gió, đi từ Giao Chỉ đến biên giới Việt˗Hán. Chính nơi đây khai thủy hai bờ biên giới, phía Nam sông Dương Tử có Động Đình Hồ thuộc lãnh thổ Nam Việt, phía Bắc có Bành Lãi Hồ thuộc đất thổ người Hán.

Anh Hùng Nam Việt - Chương Hai ( Huỳnh Tâm )

Thanh Xuân Quy Hiệp Nhà Nam

Huynh đệ Hoàng Đức về đến trạm giao dịch Động Đình hồ, gõ mõ hồi thứ nhất "cốc cốc" Phùng Hưng tuyên bố :

― Hôm nay triệu tập toàn thể quí bang chúng trong trại để di tản đến địa điểm mới, cùng lúc bổ sung nhân sự. Từ nay Phùng Điền bang có danh xưng mới là Hoàng Đức Bang, thất huynh đệ của mỗ xin tuyên bố tộc danh, như Phùng Hưng, Lữ Trường Gia, Trịnh Đình Thao, Lê Trung Kha, Mạc Thu Tá, Hoàng Quốc Kỳ, Hoàng Tố Nguyệt. Mục đích sự thay đổi này nhằm mục đích làm cho phù hợp hoạt động nghĩa hiệp. Huynh đệ nào theo Hoàng Đức Bang thì đến nơi mới lập nghiệp, còn không sẽ được cấp số vốn về nguyên quán sinh sống, còn trạm dịch này sẽ phóng hỏa hôm nay.

Anh Hùng Nam Việt - Chương Ba ( Huỳnh Tâm )

Thép Máu Đào, Hun Lửa Nóng

i đầu biên giới phía bắc Trường Sa có hồ Động Đình, thánh địa khai quốc Lĩnh Nam, lấy Dương Tử giang phân chia hai bờ, hồ Động Đình thuộc Lĩnh Nam. Bờ phía Bắc, Dương Tử giang có Bành Lãi hồ thuộc Lĩnh Bắc, còn gọi là miền Hán Di. Biên giới thứ hai là ngọn Việt Thanh Lĩnh, ở hướng Tây huyện Thanh Mai, giáp phía Nam tỉnh Nam Hải của Nam Việt. Đông giáp tỉnh Phúc Kiến của Hán Di.

Anh Hùng Nam Việt - Chương Bốn ( Huỳnh Tâm )

Động Đình Biên Ải Giang Nam

Trong nhạc khúc Động Đình Ca của Hoàng Hạc là một chứng thực lịch sử của tộc Bách Việt, ngày sơ khai ấy vào thời Dần, hoa Đàm nở để khẩn định hồn Bách Việt trong suốt một cõi sông núi hùng vĩ, cho đến nay Bách Việt vẫn yên nguyên. Lời ca thôi thúc dũng lực giữ gìn đất Trường Sa, còn ngụ ý, người Bách Việt dụng thông thuộc trí tuệ để đứng trước kẻ thù há sợ bạt sơn. Lời ca điểm đúng những yếu huyệt của người chí cả, đang chấp cánh bay cao, đang man mác luồn khí hào hùng trong tâm khảm, dục anh hùng lập chí ở chính mình.

Anh Hùng Nam Việt - Chương Năm ( Huỳnh Tâm )

Lấy Thân Trọn Nợ Non Sông

Hai lam bào lấm tấm màu đen nhạt của vết mồ hôi, vạt áo cũng phai màu theo bạt gió, mái tóc phủ bụi đường sương muối tuyết, đôi chân thúc vó kim mã phi nước đại như bóng "đường thế đồ gót rỗ kỳ thu", tay cương vượt đường đèo sông núi, băng qua nhiều miền địa thổ bao la, có đi xa mới biết quê hương Bách Việt hạc nội ngút ngàn vạn dậm.

Do đâu thôi thúc lòng trai đi không thẹn sức người, cũng nhờ cuộc hẹn về đất tổ với gia gia. Hôm nay vung trời vừa hiện màu lang sám, báo hiệu buổi sớm mai vừa bỏ lại một ngày hành trình đã đi qua. Huynh đệ họ Hoàng gò dây cương kim mã, đứng trước cương giới bên này Động Đình Hồ thuộc Nam Việt, bên kia Hồ Bành Lãi của người Hán.

Anh Hùng Nam Việt - Chương Sáu ( Huỳnh Tâm )

Cảnh Trần Mây Gió Xuyên Vân Rồng

Vũ Thư Minh lại một lần nữa ngạc nhiên thầm :– đúng là mình đang đứng trước danh môn chi hậu, chỉ một thiếu niên mà đã có kiến thức hơn người, liền xoay mặt hướng về phía Hoàng Hạc chấp tay :
― Thưa á phụ, quý đại huynh, thực ra trong lòng ngu đệ đã có ý định theo á phụ về đây, nhằm ra mắt sư phụ thất Hoàng Đức, chứ không có ý gì khác, đúng là trời cao không cho ai toại nguyện, nào có ngờ kết nghĩa cùng nhị đại huynh, thôi thì đành vậy từ nay không còn tứ cố vô thân, đã là một nhà ở cương vị nào mình biết dụng thì nó đúng lễ gia, miễn sao đừng ở trái đạo là được phúc nhà.

Anh Hùng Nam Việt - Chương Bảy ( Huỳnh Tâm )

Võ Môn Lạc Việt Gọi Anh Hùng

Đầu canh năm, binh mã của Nguyễn Thành Trung và Hoàng Đức bang di chuyển quân thần tốc, thọc sâu vào biên địa Tứ Danh, chỉ cần vượt qua đầm sình lầy, tức thì vào sát nách bản doanh Nguyễn Hồng. Trên đường tiến quân Hoàng Đức bang đã triệt phế, những trại giám binh của Mân Việt Xã, làm tê liệt các nẻo đường do giám binh kiểm soát.
Lúc này Hoàng Đức bang đã nắm thế chủ động trên chiến trường, nhưng vẫn lo ngại cuộc chiến diễn ra tổn thất nhiều nhân mạng cho đôi bên, máu sẽ tưới nhuộm đỏ biên cương.

Anh Hùng Nam Việt - Chương Tám ( Huỳnh Tâm )

Làm Trai Vị Quốc, Danh Muôn Thuở

Vốn tính của Phùng Nam, tâm tư khó lộ, tính bộc trực, không tự hào và chưa bao giờ đắc ý một điều gì sau khi thành công, nhưng hôm nay ông vui mừng đã diễn đạt hết tình ý, bằng một cười "hà hà" sảng khoái nói :

― Kính mời Tổ sư phụ, quý huynh đệ đồng vào hậu sảnh đường tham dự buổi đoàn tụ để chúc mừng chiến thắng biên giới Tượng Quận.

Anh Hùng Nam Việt - Chương Chín ( Huỳnh Tâm )

Võ Môn Lạc Việt Khởi Anh Hùng

Dãy núi Fan–sin-pan từ Tay Tạng kéo dài xuống Đông Á, rồi nhỏ lại như đuôi con rồng xanh, người Phương Nam gọi là dãy Trường Sơn.

Tương truyền: "Chân sau của con rồng xanh đạp xuống đất, hoá thành quần núi Thất Long, trung tâm lòng chân là một bình nguyên kỳ bí".

Trong dân gian có nói đến bình nguyên này, nhưng xưa nay không ai thấy nó bao giờ và càng không biết địa thế trung tâm bình huyên của núi rừng Thất Long ở nơi nào 
Thực tế địa thế của Thất Long có hình thể tam giác, Tây biên giáp huyện Phùng Ninh Tượng Quận, Đông biên giáp huyện Đề Bao Quế Lâm, Nam biên giáp huyện Ba Ba Giao Chỉ.

Anh Hùng Nam Việt - Chương Mười ( Huỳnh Tâm )

Suối reo sông núi mấy xuân
Hoàng Phi Bằng thấy hướng Tây thung lũng có một bầy chim đang đậu trên cành Bạch thông đa niên, liền xuất chiêu "Phong tâm kiếm", chiêu số xuất ra chậm chạp và nhẹ, không phát âm thanh mà khình lực cũng như khí độ phi dương, viên sỏi trên tay hóa thành bụi mù bay đến Bạch thông. Lục đệ tử thấy cả thảy bầy chim rơi xuống đất "rào rào" tính ra có ba mươi bảy con chim rừng. Bảy thầy trò chạy đến xem, thấy những con chim chết không bị thương tích, còn nóng hổi.

Anh Hùng Nam Việt - Chương Mười Một ( Huỳnh Tâm )

Động Cũ Người Xưa Hoa Mới Nở

Sau buổi cơm tối Hoàng Phi Bằng có ý định vào sảnh đường đọc sách như mọi tối, nhưng chân vô ý bước ra cửa thung lũng hướng động Đông, chàng đi một vòng tìm không khí Xuân, lúc này ngoài trời hoàng hôn chưa xuống, giao điểm huyền đăng còn hẹn sẽ soi sáng thung lũng một thời gian ngắn. Chàng hướng mắt vào những gốc tùng bách, có ánh tàn dương rót chiếu qua khe lá, trên cành cây gió đẩy đưa lung linh, tạo ra tình hẹn cây cỏ cùng nhau múa.

Anh Hùng Nam Việt - Chương Mười Hai ( Huỳnh Tâm )

Tung Hoành Theo Cánh Chí Hồng

Tuy chàng đã am thông phương cách điểm huyệt, nhưng chưa thể lấy làm đắc ý lắm, sáng hôm sau trở lại đỉnh núi, đem theo một bao cát lấy từ dưới suối trong động. Đối diện tam bích "Huyệt Pháp Lĩnh Nam" ngồi theo tư thế tĩnh tọa, cách xa tam bích mười hai thước, trước mặt là đống cát, thả lỏng thân tụ "Tinh Khí Thần" chuyển vào "Nê hoàn cung, thông qua các huyệt Thái dương, Thiên trụ, Đại thủy, Phong phù, Trí đường, Huyết trợ, Trương môn, Vĩ long cốt" cuối cùn khí động lại Đơn điền. Miệng chàng đọc mật quyết, hai tay phóng quyền "Hoa linh xà" vào đống cát, đúng ba trăm hai mươi bốn hạt cát bay ra, dính vào điểm của huyệt chính xác, không có một hạt cát nào rớt xuống đất .

Anh Hùng Nam Việt - Chương Mười Ba ( Huỳnh Tâm )

Trời Gọi Gió, Đất Gọi Mưa

Năm con đại Hạc thay phiên nhau chở Hoàng Phi Bằng bay vào không trung, liên tục bốn ngày đêm không nghỉ ngơi. Lần đầu tiên từ trên cao chàng nhìn xuống đất thấy phong cảnh đất Lĩnh Nam, nào là núi rừng trùng điệp hùng vĩ. Trước mặt của chàng còn có chín dòng sông đan lại thành hàng ngang dọc trên khung cửi dệt vải, như băng lụa trắng đang phơi dưới ánh sáng buổi sớm mai, mây trắng xám có lúc ẩn, lúc hiện bay qua những thảm xanh đồng cỏ bao la, đồng lúa vàng trải rộng bát ngát, đồng ngô mênh mông trù phú, thế mới biết Lĩnh Nam non sông gấm vóc ngút ngàn .

Anh Hùng Nam Việt - Chương Mười Bốn ( Huỳnh Tâm )

Quân Thần Quằn Đắng Nước Non

Trịnh Đình Thao trị liệu trên thuyền buôn của Hoàng Phi Chỉnh cho đến ngày bình phục, trong dịp này chàng đã phải lòng với Hoàng Lữ Trinh, rồi trở thành đôi vợ chồng trăm năm. Từ ấy chàng thấy trong lòng lúc nào cũng thư thái, cuộc sống hứng chí hơn xưa. Càng thán phục nhà họ Hoàng, nghĩ thầm:– Cách đây không lâu Hoàng Phi Bằng chỉ là một thiếu niên công tử bột, không ngờ ngày nay võ nghiệp hơn người, không biết cao danh nào là sư phự của Hoàng Phi Bằng ?

Anh Hùng Nam Việt - Chương Mười Lăm ( Huỳnh Tâm )

Nghe Vua Xuất Chiếu Đợi Chờ Anh Quân

Nam Việt Vũ Đế, Thái Tử Hồ, Hoàng Hạc cùng nghe ngâm bài Huyết Phách Nam Việt Ca, mới biết được tâm tư nguyện vọng của người thiếu niên Lạc Việt ngày nay, họ có những suy tư mới về quá khứ hướng đến tương lai, với một bầu nhiệt huyết niềm tin về đất tổ Bách Việt, họ chan chứa tình yêu mọi người và hạnh phúc của muôn dân.

Anh Hùng Nam Việt - Chương Mười Sáu ( Huỳnh Tâm )

Chết Từ Âm Thanh Cuồng Nộ

Huynh, tỷ, đệ Hoàng Phi Bằng tiếp tục luyện võ cho đến chiều, riêng Hoàng Phi Bằng đến doanh trại Hoàng Đức kiểm tra lại võ học của Thật Nhất đệ tử họ lần cuối. Nhân lúc này chàng chỉnh lại vài điểm yếu trong chiêu thức của huynh đệ Hoàng Đức và tập luyện bổ túc chiêu thức mới, chàng còn hướng dẫn về kỹ pháp xuất kiếm điểm huyệt gây mê bắt sống địch thủ. Chàng truyền lệnh :

Anh Hùng Nam Việt - Chương Mười Bảy ( Huỳnh Tâm )

Tung Hoành Theo Cánh Chí Hồng

Lê Vĩnh tay kiếm, xuất một giả chiêu kỳ lạ, áp vào miệng của Trịnh Trường, làm cho Trịnh Trường gặp phải một ngáp gió dài. Trịnh Trường không có lý do gì để phản biện vì không hiểu nguyên nhân con gió từ đâu đến, còn Lê Vĩnh cố ý bịt cái miệng quái ác của Trịnh Trường, chỉ mong sao ra khỏi sự lợi hại biển khổ cùa gả thiếu niên.

Anh Hùng Nam Việt - Chương Mười Tám ( Huỳnh Tâm )

Đêm Tân Hôn, Gió Lạnh Ngoài Thành

Trong nhà trang trí kết đèn hoa màu đỏ, vàng, xanh, dây vải gấm vàng thêu điều hoa và ba chữ chúc tân hôn, phủ trước bàn hương án sắc đẹp lộng lẫy, nhiều loại trái cây đơm thành cỗ mâm bồng tứ quí, như Long, Lân, Qui, Phụng rất khéo tay. Cái đẹp che khuất nhà tranh vách đất, tự nó trở thành một lâu đài quí phái.

Anh Hùng Nam Việt - Chương Mười Chín ( Huỳnh Tâm )

Quê Hương Nắng Đẹp Trải Đồng Xanh

Huynh đệ Hoàng Phi Bằng chia tay kẻ đi Giang Tô, người về Giang Nam, chỉ còn Trần Kiều Oanh ở lại Phiên Ngung thành với tinh thần bình an trong lúc cấn thai nhi. Huynh đệ hẹn nhau ngày trở lại đón Trần Kiếu Oanh về Cửu Chân, riêng Hoàng Phi Bằng có những suy nghĩ về số tiền do Thái tử Muội Hồ tặng, chưa biết phải sử dụng vào việc gì cho hữu ích. Hoàng Phi Bằng hiểu được tình ý của huynh đệ, chàng cẩn trọng nói :

― Quý huynh đệ mỗi người có sở trường riêng, nếu lấy ra áp dụng thì thành công, hiện nay với số năm trăm nén vàng phải sử dụng đúng chỗ, ắt không hết sống vàng rồng này, trái lại sẽ tích sản gấp ngàn lần, vậy Trịnh đệ là người biết kinh doanh, làm chủ số vàng này nhé ?

Anh Hùng Nam Việt - Chương Hai Mươi ( Huỳnh Tâm )

Thành Đô Tụ Hiệp Trừ Gian Tế Hán

Tô Hà Hải mượn canh năm, để hít thở không khí trong lành của sương mai. Cũng may ông dung dịch thuật một khuôn mặt khác, cho nên không ai biết về ông. Nhân dịp này ông biết thêm về hoạt động của Hoàng Phi Bằng, lòng âm thầm:– Hoàng Phi Bằng đúng là anh hùng trừ gian diệt bạo, cũng là dịp nhân diện những người khách ăn đậu hủ tại quán, chính những tên làm phản này mà ông đã biết từ lâu, vì mỗ chủ ý sống ẩn không màng đến việc đời, cho nên không cần thiết phải tra cứu, nay có dịp tự lòng mỗ hứa:– Mỗ không tha cho bọn chúng bay, cũng như bọn La Đức đã hết thời ngửa tay làm gió, úp tay làm mưa .

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Một ( Huỳnh Tâm )

Thành Đô Tụ Hiệp Trừ Gian Tế

Thường nhật cứ mỗi buổi sáng sớm, vào canh năm cả nhà họ Tô chuẩn bị quảy đậu nành bảy món ra sạp quán, chỉ còn một nồi đậu nành cuối cùng đang nấu để bán buổi tối. Bỗng có tiếng gõ cửa, cả nhà thừa biết đó là Lý Bình Trung và Trịnh Trường đã đến, tuy nhiên vẫn phải đề phòng bất trắc không thể liệu trước.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Hai ( Huỳnh Tâm )

Thành Phiên Ngung lộng gió tuyết băng
Chiều nay Phùng Hoa Phấn ngồi trong kiệu mà lòng buồn bã, bởi tên Lâm Tứ Phương buộc chặt toàn thân và miệng bằng dây lụa trắng, tiếng kêu cầu cứu chỉ còn âm thanh thì thầm trong cổ họng, biết rằng vô vọng cũng phải kêu cứu cầu may. Bà đang sống với một sự nghiệp kim hoàn nổi tiếng cả thành Phiên Ngung, nhưng nào ai biết cảnh đời không được một giây khác nào gọi là hạnh phúc.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Ba ( Huỳnh Tâm )

Tình Người Gần, Biển Khơi Xa Thẳm

Trong thời gian này Hoàng Phi Bằng tổ chức lại sinh hoạt Hoàng Đức, như luyện tập võ nghiệp cho Phùng Hưng, Lữ Trường Gia, Trịnh Đình Thao, Lê Trung Kha, Mạc Thu Tá, Hoàng Quốc Kỳ, Hoàng Tố Nguyệt, Trần Bình Thành, Võ Thu Hồ, Nguyễn Bá Hồng, Lê Đa. Chú ý về bổ túc phần cước pháp trong "Tuyệt Cao Kỳ Kiếm" và quyền pháp trong "Phong Tâm Kiếm" hướng dẫn thêm phi thân, phi tiêu, phóng chùy, ám khí và huyệt đạo.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Bốn ( Huỳnh Tâm )

Sông Sâu Tình Người Mở Rộng
Quách Tuyết Băng đã có ý định:– Xin đi theo những huynh muội vừa kết nghĩa, cũng muốn biết sinh hoạt của thế giới bên ngoài thành Phiên Ngung, nhân dịp tìm hai người anh song sinh, đồng thời nàng không thể xa Trịnh Trường, nàng biết rằng giang hồ không phải nhà yên mái ấm. Nàng đã nghe qua, đôi khi giới giang hồ còn phải ăn bờ ngủ bụi, di chuyển không nhất định thời gian. Chính vì lẽ ấy mới khích thích nàng đi vào thế giới ngoài đời, mà lòng không ngại, vội hỏi :

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Năm ( Huỳnh Tâm )

Người Mới Chôn Lấp Người Cũ

Hoàng Phi Cương lòng thầm vui :– Ước gì Hoàng Phi Biên chết trong tay của Hoàng Phi Bằng, có như vậy mới đỡ lo bị lộ tin bức hiếp truyền bí pháp đúc kiếm họ Hoàng ra ngoài, còn nếu Hoàng Phi Bằng bị toi mạng sớm cũng tốt vì thằng lõi này cản trở hoạt động của ông. Lúc này Hoàng Phi Biên bị trúng chiêu quyền, cả người tung trên cao, đang trên đà rơi xuống đất, không biết nguyên nhân nào lại chưa chết trái lại thân thể vẫn bình thường. Hoàng Phi Cương tự hỏi:– Có lẽ trong võ học họ Hoàng còn những phần bí cấp nào khác chăng ?

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Sáu ( Huỳnh Tâm )

Quê Hương Nắng Đẹp Trải Đồng Xanh

Hoàng Phi Bằng về đến nhà, tường thuật lại những ngày tháng sống ngoài xã hội, chàng muốn mời Hoàng Hạc chu du khắp nơi trong nước, nhất là thăm viếng kho tàng Lạc Việt. Trong suy nghĩ của Chàn :– Nội tổ là nhân vật uy tín nhất, có thể trao đổi mọi việc hệ trọng, nói:

― Thưa, Nội tổ, điệt nhi kính mời Nội tổ đi xa một chuyến, nơi đó sẽ gặp được Sư phụ của điệt nhi. Sau khi nghe Hoàng Phi Bắng mời thì niềm vui trong lòng lại đến đúng lúc mà ông đã hằng mong,  đáp :

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Bảy ( Huỳnh Tâm )

Lòng ta sông núi bạt ngàn mênh mông
Đêm khuya khoắt Hoàng Hạc ngủ tự bao giờ không hay biết, sáng sớm thức dậy thoải mái nhờ không khí trong lành, ông ra sảnh đường thì thấy trên bàn đã có một bộ kỷ trà chung thanh ngọc, bình trà đang bốc khói từ xa phảng phất mùi thơm Trúc Thanh rất dịu, một khay khác cũng bằng thanh ngọc rất mỏng manh, chén bằng thúy ngọc, trên khay áng chừng mươi bánh bao nóng hổi, đũa bằng bạch ngọc hồ, bát đĩa mỏng như vỏ trứng gà, nếu đụng nhẹ vào sẽ vang lên tiếng ngân của cái chuông lật ngửa và một bồn nước rửa tay cũng thúy ngọc hồ, phần trên bồn có hai chiếc khăn màu trắng.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Tám ( Huỳnh Tâm )

Trời Ngập Như Quân Reo Tướng Thét

Hoàng Phi Khải hiểu được ý lão Trần muốn thử lòng mình trước khi để con cháu của lão kết nghĩa. Vốn chàng con mọt sách kinh thư đạt lý đã chép trong lòng và theo hầu hạ cha mẹ cũng có ít nhiều am thường cõi giang hồ. Chàng thấu hiểu đôi mắt của lão Trần có mang theo ấn tượng cẩn trọng, chàng vẫn cung kính đáp :

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Chín ( Huỳnh Tâm )

Sông núi nói với muôn người

Ngày trước huynh đệ của Nguyễn Tào Đang kết nghĩa với huynh đệ Phúng Hưng họ xem nhau một cõi riêng võ học hơn đời, sau đó họ gặp người sư phụ trẻ họ Hoàng không mấy hy vọng võ học hơn được họ, mãi đến ngày trừ được bọn làm phàn Lê Vĩnh, họ mới kính trọng võ nghiệp của Hoàng Phi Bằng và chịu gọi hai tiếng sư phụ. Hôm nay đích thực, họ mới biết sư phụ Hoàng Phi Bằng văn võ song toàn bất lộ. Võ Thu Hồ cũng còn nhiều tình ý lo cho tương lai của huynh đện, thưa :

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười ( Huỳnh Tâm )

Thanh xuân muôn chí tang bồng

Huynh đệ kết nghĩa của Hoàng Phi Bằng đồng nghĩ thầm:– Khải đại huynh nói chính xác, không khác nào người đã cằm kiếm và phổ trên tay. Hoàng Phi Bằng thử đặt vấn đề :

― Thưa đại huynh, như vậy đại huynh có thấy "Tam thanh kiếm" đó chưa ?

Hoàng Phi Khải thoải mái trả lời :

― Một khi đã biết đến nó, tuy tay chưa cằm kiếm, nhưng trí tuệ đã cằm rồi, nếu thích thì luyện không khó, khi ấy trên tay một que củi mục cũng là "Tam thanh kiếm" vậy.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Một ( Huỳnh Tâm )

Xương pha vai rộng người trai

Lý Bình Trung đưa ra bốn nhận xét để Trịnh, Quách tự giải. Thứ nhất nhận xét họ La không có kiếm gia bảo, như vậy ông lão này không phải là kẻ cướp kiếm, người cướp kiếm mới chính là họ La. Thứ hai họ tên của lão này là người quen của La Đức. Thứ ba lão này cùng quê hương với La Đức. Thứ tư võ học không phân thắng bại, như vậy là đồng môn. Trịnh Trường xem như đã gỡ được các mối dây bị rối khen nói:

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Hai ( Huỳnh Tâm )

Ấn Vàng Một Quả Kiếm Hùng Tam Thanh

Ngày hôm sau Nam Việt Vũ Đế xuất chỉ lệnh khẩn cho những tướng quân Ngự Lâm Quân Lê Đại Nguyên, tướng quân Hộ Thành Trang Thông, Cơ Mật Viện tướng quân La Cát Tường, Truyền lệnh sứ Nguyễn Lao Trường. Đến từng nhà quan quân văn võ gian tế, làm phản đọc chỉ truất phế, bắt về nhà lao nội thành chờ lập lại biên giới đem ra xét sử, tịch biên tài sản sung vào công quỷ biên giới, những ai trong Hoàng tộc đương triều cũng bị truất phế và tịch thu tài sản, tội nặng bắt về nhà lao, tội nhẹ mời ra khỏi thành Phiên Ngung.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Ba ( Huỳnh Tâm )

Thân bút kiếm võ thành đồng chắp vai

Cuộc chiến thắng giữ gìn biên cương bờ cõi, nay toàn quốc Nam Việt lập đàn, ghi ơn mười một vị anh hùng tuẩn quốc. Tháp làm bằng đá thạch ngọc màu xanh tiên thể, rộng lớn, cao uy nghi, tú lệ. Mang dòng chữ "Lĩnh Nam Anh Kiệt". Theo chỉ dụ, mỗi khi Lạc dân đi ngang phải nghiêng mình kính cẩn. Ngày lập đàn Nam Việt Vũ Đế đứng trên cao chủ lễ, đọc văn thế chiến sĩ :

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Bốn ( Huỳnh Tâm )

Ấn Vàng Một Quả Kiếm Hùng Tam Thanh
Phiên Ngung thành được người Hán phong mỹ danh đất thần kinh Giang Nam, cảng Hổ Môn trở thành trung tâm kinh tế và thương mại lớn nhất Nam Việt, từ cửa Hổ Môn khách bộ hành chỉ mất hai canh là đến thành Phiên Ngung, đẹp nhất cảnh thiên nhiên hai bên lề đường, có cánh đồng hoa trải rộng như thảm chiếu hoa muôn màu, bốn mùa hoa trải dài từ biên giới tỉnh Quế Lâm đến Nam Hải. Hoa thơm dịu phơi phới, đưa khách si tình lạc lối mê mẩn vào cõi thiên thai kỳ ảo, không một ai từ chối các loài hoa của thành Phiên Ngung,

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Lăm ( Huỳnh Tâm )

Lòng người mở rộng thông, không bằng để ngẹt

Hoàng Phi Khải đến động Lạc Việt, viếng thăm Phi Bằng được vài hôm, với không gian nơi này cho chàng quên đi khắc khoải cuộc đời, tinh thần cũng được thông thoáng trở lại, không khí ở đây cho chàng phơi phới trong lòng, không khác nào một dòng sông nước trong sạch sau cơn mưa. Chàng thả bộ ra thảo dã động, trước mặt là một thành quả của Hoàng Phi Bằng sau bao năm biến thành vườn cây ăn trái, trong động đã thay đổi màu sắc có sức sống, nhất là vườn cây báo hiệu đầu mùa. Cây trái đủ màu xanh vàng lấm tấm có những trái chín hồng, sum sua trĩu quằn cành.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Sáu ( Huỳnh Tâm )

Mở Lòng Ắt Thông, Bằng Không Bị Ngẹt
Trong lúc đối thoại với Phùng Hưng, Hoàng Phi Bằng âm thầm búng một viên đơn "Chu Cốt Tinh" giải độc cho Phùng Nam, sau tam khắc búng thêm "Hạc Chu Thảo". Nhờ vậy Phùng Nam vẫn nghe được cuộc đối thoại giữa Hoàng Phi Bằng và Phùng Hưng. Ông cũng biết chính Hoàng Phi Bằng cứu sống, nhưng không nói ra lời vì trong cuống họng quá uất nộ vì Phùng Hưng. Hoàng Phi Bằng có ý để cho toàn thể anh hùng biết về Phùnh Hưng tiện tại, bậm môi hỏi :
― Mi có đem theo "Thiên Thu Sa" không ?

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Bảy ( Huỳnh Tâm )

Lòng Sống Chết Bừng Nổi Dậy

Công chúa Hương Trí Túc thấy Hoàng Thượng như vừa xuất hiện rồi biến mất. Còn sư phụ của Lữ Trường Gia không thấy đâu cả chỉ thấy trên trời có đôi cánh hạc bay. Linh tính của nàng vội hỏi Thái Tử Hồ :

― Thưa Gia gia điện hạ, Hoàng Nội Tổ đi đâu vậy, linh tính của nữ nhi hình như cưỡi hạc với một người, người đó là ai, thưa Gia gia ?


― Hoàng thượng đi thăm một hiền thần, cưỡi hạc thì thỉnh thoảng thôi, khi nào sư phụ của Lữ Trường Gia đến thì Hoàng thượng mới có dịp, đó là một thanh tú trẻ hơn Ái nhi một canh thôi.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Tám ( Huỳnh Tâm )

Nước Non Bờ Cõi Một Phương


Từ lúc phối hợp, nữ Hiệp Phương Yến về nhà chồng, dành hết thời gian sống cho phu quân và con cái, ít khi có dịp về thăm cha mẹ, anh, em phần nhiều gia đình đến thăm bà. Hôm nay bỗng dưng bà vui mừng khôn tả, ký ức hiện về nhớ lại tất cả thời thơ ấu. Bà vội ôm ba người con vào lòng âu yếm, biểu lộ tình mẹ con như biển cả, nụ cười hiền hòa trìu mến bằng dáng điệu người phụ nữ đoan trang, cử chỉ giọng nói đúng như mẹ Việt trong thi ca.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Chín ( Huỳnh Tâm )

Nước Non Bờ Cõi Một Phương

Một tháng sống trong gia đình của Bá phụ Hoàng Phi Chỉnh, cả nhà thương yêu, xem muội như con cái. Thường luận bàn nhiều vấn đề với, như tìm sách nào để đọc, cách ghi chú thư pháp, binh pháp, lịch sử hiện tại, tương lai của Nam Việt, mọi việc đều có lý thú riêng của nó, những ngày sống ở đây an lạc hạnh phúc, một kỷ niệm thân thương khó quên. Còn một may mắn khác được đại huynh Hoàng Phi Khải hướng dẫn nội công, bổ túc luyện tập hai pho kiếm pháp "Tuyệt Cao Kỳ Kiếm" và "Phong Tâm Kiếm".

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Hai Mươi ( Huỳnh Tâm )

Nước Non Bờ Cõi Một Phương
 
Đêm nay âm thanh trong suối Ly Bộ viết đường chảy cuồn cuộn, mùa cuối Đông còn khá lạnh, suối bỗng vùng gợn sóng phản phất lay động không gian đến lòng người. Trăng treo vằng vặc cây và bóng ôm chặc chẽ trong vắng lặng. Hôm nay người hiệp khác triệt để xuôi theo dòng nước, những đổi thay còn tùy vận mệnh con người. Ai có biết trên giang hồ vốn là thần thoại nói về một anh hùng vô danh Bách Việt. Còn Hương Trí Túc này, đang ước hẹn với Khải huynh ngày mai sau.

Phương Trời Bách Việt - Chương Một ( Huỳnh Tâm )

Vỗ Án Hét Thành Ca Chính Khí
Tiết trời Đông lành lạnh, hình bóng của Hương Tri Túc xuất hiện lần đầu tiên tại doanh trại của Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Trung xa xâm, đến hay đi không khác nào vần trăng tròn sáng rực trong đêm, tuy dung mạo mảnh khảnh, chứa sức chịu đựng những cơn gió bụi giang hồ. Trừ Hoàng Phi Bằng và Lữ Thư ra không ai biết Nàng là Công chúa.