Kiếm Khách Giang Nam - Chương Một ( Huỳnh Tâm )

Thành Đô Tụ Hiệp Trừ Gian Tế

Thường nhật cứ mỗi buổi sáng sớm, vào canh năm cả nhà họ Tô chuẩn bị quảy đậu nành bảy món ra sạp quán, chỉ còn một nồi đậu nành cuối cùng đang nấu để bán buổi tối. Bỗng có tiếng gõ cửa, cả nhà thừa biết đó là Lý Bình Trung và Trịnh Trường đã đến, tuy nhiên vẫn phải đề phòng bất trắc không thể liệu trước.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Hai ( Huỳnh Tâm )

Thành Phiên Ngung lộng gió tuyết băng
Chiều nay Phùng Hoa Phấn ngồi trong kiệu mà lòng buồn bã, bởi tên Lâm Tứ Phương buộc chặt toàn thân và miệng bằng dây lụa trắng, tiếng kêu cầu cứu chỉ còn âm thanh thì thầm trong cổ họng, biết rằng vô vọng cũng phải kêu cứu cầu may. Bà đang sống với một sự nghiệp kim hoàn nổi tiếng cả thành Phiên Ngung, nhưng nào ai biết cảnh đời không được một giây khác nào gọi là hạnh phúc.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Ba ( Huỳnh Tâm )

Tình Người Gần, Biển Khơi Xa Thẳm

Trong thời gian này Hoàng Phi Bằng tổ chức lại sinh hoạt Hoàng Đức, như luyện tập võ nghiệp cho Phùng Hưng, Lữ Trường Gia, Trịnh Đình Thao, Lê Trung Kha, Mạc Thu Tá, Hoàng Quốc Kỳ, Hoàng Tố Nguyệt, Trần Bình Thành, Võ Thu Hồ, Nguyễn Bá Hồng, Lê Đa. Chú ý về bổ túc phần cước pháp trong "Tuyệt Cao Kỳ Kiếm" và quyền pháp trong "Phong Tâm Kiếm" hướng dẫn thêm phi thân, phi tiêu, phóng chùy, ám khí và huyệt đạo.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Bốn ( Huỳnh Tâm )

Sông Sâu Tình Người Mở Rộng
Quách Tuyết Băng đã có ý định:– Xin đi theo những huynh muội vừa kết nghĩa, cũng muốn biết sinh hoạt của thế giới bên ngoài thành Phiên Ngung, nhân dịp tìm hai người anh song sinh, đồng thời nàng không thể xa Trịnh Trường, nàng biết rằng giang hồ không phải nhà yên mái ấm. Nàng đã nghe qua, đôi khi giới giang hồ còn phải ăn bờ ngủ bụi, di chuyển không nhất định thời gian. Chính vì lẽ ấy mới khích thích nàng đi vào thế giới ngoài đời, mà lòng không ngại, vội hỏi :

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Năm ( Huỳnh Tâm )

Người Mới Chôn Lấp Người Cũ

Hoàng Phi Cương lòng thầm vui :– Ước gì Hoàng Phi Biên chết trong tay của Hoàng Phi Bằng, có như vậy mới đỡ lo bị lộ tin bức hiếp truyền bí pháp đúc kiếm họ Hoàng ra ngoài, còn nếu Hoàng Phi Bằng bị toi mạng sớm cũng tốt vì thằng lõi này cản trở hoạt động của ông. Lúc này Hoàng Phi Biên bị trúng chiêu quyền, cả người tung trên cao, đang trên đà rơi xuống đất, không biết nguyên nhân nào lại chưa chết trái lại thân thể vẫn bình thường. Hoàng Phi Cương tự hỏi:– Có lẽ trong võ học họ Hoàng còn những phần bí cấp nào khác chăng ?

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Sáu ( Huỳnh Tâm )

Quê Hương Nắng Đẹp Trải Đồng Xanh

Hoàng Phi Bằng về đến nhà, tường thuật lại những ngày tháng sống ngoài xã hội, chàng muốn mời Hoàng Hạc chu du khắp nơi trong nước, nhất là thăm viếng kho tàng Lạc Việt. Trong suy nghĩ của Chàn :– Nội tổ là nhân vật uy tín nhất, có thể trao đổi mọi việc hệ trọng, nói:

― Thưa, Nội tổ, điệt nhi kính mời Nội tổ đi xa một chuyến, nơi đó sẽ gặp được Sư phụ của điệt nhi. Sau khi nghe Hoàng Phi Bắng mời thì niềm vui trong lòng lại đến đúng lúc mà ông đã hằng mong,  đáp :

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Bảy ( Huỳnh Tâm )

Lòng ta sông núi bạt ngàn mênh mông
Đêm khuya khoắt Hoàng Hạc ngủ tự bao giờ không hay biết, sáng sớm thức dậy thoải mái nhờ không khí trong lành, ông ra sảnh đường thì thấy trên bàn đã có một bộ kỷ trà chung thanh ngọc, bình trà đang bốc khói từ xa phảng phất mùi thơm Trúc Thanh rất dịu, một khay khác cũng bằng thanh ngọc rất mỏng manh, chén bằng thúy ngọc, trên khay áng chừng mươi bánh bao nóng hổi, đũa bằng bạch ngọc hồ, bát đĩa mỏng như vỏ trứng gà, nếu đụng nhẹ vào sẽ vang lên tiếng ngân của cái chuông lật ngửa và một bồn nước rửa tay cũng thúy ngọc hồ, phần trên bồn có hai chiếc khăn màu trắng.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Tám ( Huỳnh Tâm )

Trời Ngập Như Quân Reo Tướng Thét

Hoàng Phi Khải hiểu được ý lão Trần muốn thử lòng mình trước khi để con cháu của lão kết nghĩa. Vốn chàng con mọt sách kinh thư đạt lý đã chép trong lòng và theo hầu hạ cha mẹ cũng có ít nhiều am thường cõi giang hồ. Chàng thấu hiểu đôi mắt của lão Trần có mang theo ấn tượng cẩn trọng, chàng vẫn cung kính đáp :

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Chín ( Huỳnh Tâm )

Sông núi nói với muôn người

Ngày trước huynh đệ của Nguyễn Tào Đang kết nghĩa với huynh đệ Phúng Hưng họ xem nhau một cõi riêng võ học hơn đời, sau đó họ gặp người sư phụ trẻ họ Hoàng không mấy hy vọng võ học hơn được họ, mãi đến ngày trừ được bọn làm phàn Lê Vĩnh, họ mới kính trọng võ nghiệp của Hoàng Phi Bằng và chịu gọi hai tiếng sư phụ. Hôm nay đích thực, họ mới biết sư phụ Hoàng Phi Bằng văn võ song toàn bất lộ. Võ Thu Hồ cũng còn nhiều tình ý lo cho tương lai của huynh đện, thưa :

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười ( Huỳnh Tâm )

Thanh xuân muôn chí tang bồng

Huynh đệ kết nghĩa của Hoàng Phi Bằng đồng nghĩ thầm:– Khải đại huynh nói chính xác, không khác nào người đã cằm kiếm và phổ trên tay. Hoàng Phi Bằng thử đặt vấn đề :

― Thưa đại huynh, như vậy đại huynh có thấy "Tam thanh kiếm" đó chưa ?

Hoàng Phi Khải thoải mái trả lời :

― Một khi đã biết đến nó, tuy tay chưa cằm kiếm, nhưng trí tuệ đã cằm rồi, nếu thích thì luyện không khó, khi ấy trên tay một que củi mục cũng là "Tam thanh kiếm" vậy.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Một ( Huỳnh Tâm )

Xương pha vai rộng người trai

Lý Bình Trung đưa ra bốn nhận xét để Trịnh, Quách tự giải. Thứ nhất nhận xét họ La không có kiếm gia bảo, như vậy ông lão này không phải là kẻ cướp kiếm, người cướp kiếm mới chính là họ La. Thứ hai họ tên của lão này là người quen của La Đức. Thứ ba lão này cùng quê hương với La Đức. Thứ tư võ học không phân thắng bại, như vậy là đồng môn. Trịnh Trường xem như đã gỡ được các mối dây bị rối khen nói:

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Hai ( Huỳnh Tâm )

Ấn Vàng Một Quả Kiếm Hùng Tam Thanh

Ngày hôm sau Nam Việt Vũ Đế xuất chỉ lệnh khẩn cho những tướng quân Ngự Lâm Quân Lê Đại Nguyên, tướng quân Hộ Thành Trang Thông, Cơ Mật Viện tướng quân La Cát Tường, Truyền lệnh sứ Nguyễn Lao Trường. Đến từng nhà quan quân văn võ gian tế, làm phản đọc chỉ truất phế, bắt về nhà lao nội thành chờ lập lại biên giới đem ra xét sử, tịch biên tài sản sung vào công quỷ biên giới, những ai trong Hoàng tộc đương triều cũng bị truất phế và tịch thu tài sản, tội nặng bắt về nhà lao, tội nhẹ mời ra khỏi thành Phiên Ngung.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Ba ( Huỳnh Tâm )

Thân bút kiếm võ thành đồng chắp vai

Cuộc chiến thắng giữ gìn biên cương bờ cõi, nay toàn quốc Nam Việt lập đàn, ghi ơn mười một vị anh hùng tuẩn quốc. Tháp làm bằng đá thạch ngọc màu xanh tiên thể, rộng lớn, cao uy nghi, tú lệ. Mang dòng chữ "Lĩnh Nam Anh Kiệt". Theo chỉ dụ, mỗi khi Lạc dân đi ngang phải nghiêng mình kính cẩn. Ngày lập đàn Nam Việt Vũ Đế đứng trên cao chủ lễ, đọc văn thế chiến sĩ :

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Bốn ( Huỳnh Tâm )

Ấn Vàng Một Quả Kiếm Hùng Tam Thanh
Phiên Ngung thành được người Hán phong mỹ danh đất thần kinh Giang Nam, cảng Hổ Môn trở thành trung tâm kinh tế và thương mại lớn nhất Nam Việt, từ cửa Hổ Môn khách bộ hành chỉ mất hai canh là đến thành Phiên Ngung, đẹp nhất cảnh thiên nhiên hai bên lề đường, có cánh đồng hoa trải rộng như thảm chiếu hoa muôn màu, bốn mùa hoa trải dài từ biên giới tỉnh Quế Lâm đến Nam Hải. Hoa thơm dịu phơi phới, đưa khách si tình lạc lối mê mẩn vào cõi thiên thai kỳ ảo, không một ai từ chối các loài hoa của thành Phiên Ngung,

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Lăm ( Huỳnh Tâm )

Lòng người mở rộng thông, không bằng để ngẹt

Hoàng Phi Khải đến động Lạc Việt, viếng thăm Phi Bằng được vài hôm, với không gian nơi này cho chàng quên đi khắc khoải cuộc đời, tinh thần cũng được thông thoáng trở lại, không khí ở đây cho chàng phơi phới trong lòng, không khác nào một dòng sông nước trong sạch sau cơn mưa. Chàng thả bộ ra thảo dã động, trước mặt là một thành quả của Hoàng Phi Bằng sau bao năm biến thành vườn cây ăn trái, trong động đã thay đổi màu sắc có sức sống, nhất là vườn cây báo hiệu đầu mùa. Cây trái đủ màu xanh vàng lấm tấm có những trái chín hồng, sum sua trĩu quằn cành.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Sáu ( Huỳnh Tâm )

Mở Lòng Ắt Thông, Bằng Không Bị Ngẹt
Trong lúc đối thoại với Phùng Hưng, Hoàng Phi Bằng âm thầm búng một viên đơn "Chu Cốt Tinh" giải độc cho Phùng Nam, sau tam khắc búng thêm "Hạc Chu Thảo". Nhờ vậy Phùng Nam vẫn nghe được cuộc đối thoại giữa Hoàng Phi Bằng và Phùng Hưng. Ông cũng biết chính Hoàng Phi Bằng cứu sống, nhưng không nói ra lời vì trong cuống họng quá uất nộ vì Phùng Hưng. Hoàng Phi Bằng có ý để cho toàn thể anh hùng biết về Phùnh Hưng tiện tại, bậm môi hỏi :
― Mi có đem theo "Thiên Thu Sa" không ?

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Bảy ( Huỳnh Tâm )

Lòng Sống Chết Bừng Nổi Dậy

Công chúa Hương Trí Túc thấy Hoàng Thượng như vừa xuất hiện rồi biến mất. Còn sư phụ của Lữ Trường Gia không thấy đâu cả chỉ thấy trên trời có đôi cánh hạc bay. Linh tính của nàng vội hỏi Thái Tử Hồ :

― Thưa Gia gia điện hạ, Hoàng Nội Tổ đi đâu vậy, linh tính của nữ nhi hình như cưỡi hạc với một người, người đó là ai, thưa Gia gia ?


― Hoàng thượng đi thăm một hiền thần, cưỡi hạc thì thỉnh thoảng thôi, khi nào sư phụ của Lữ Trường Gia đến thì Hoàng thượng mới có dịp, đó là một thanh tú trẻ hơn Ái nhi một canh thôi.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Tám ( Huỳnh Tâm )

Nước Non Bờ Cõi Một Phương


Từ lúc phối hợp, nữ Hiệp Phương Yến về nhà chồng, dành hết thời gian sống cho phu quân và con cái, ít khi có dịp về thăm cha mẹ, anh, em phần nhiều gia đình đến thăm bà. Hôm nay bỗng dưng bà vui mừng khôn tả, ký ức hiện về nhớ lại tất cả thời thơ ấu. Bà vội ôm ba người con vào lòng âu yếm, biểu lộ tình mẹ con như biển cả, nụ cười hiền hòa trìu mến bằng dáng điệu người phụ nữ đoan trang, cử chỉ giọng nói đúng như mẹ Việt trong thi ca.

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Mười Chín ( Huỳnh Tâm )

Nước Non Bờ Cõi Một Phương

Một tháng sống trong gia đình của Bá phụ Hoàng Phi Chỉnh, cả nhà thương yêu, xem muội như con cái. Thường luận bàn nhiều vấn đề với, như tìm sách nào để đọc, cách ghi chú thư pháp, binh pháp, lịch sử hiện tại, tương lai của Nam Việt, mọi việc đều có lý thú riêng của nó, những ngày sống ở đây an lạc hạnh phúc, một kỷ niệm thân thương khó quên. Còn một may mắn khác được đại huynh Hoàng Phi Khải hướng dẫn nội công, bổ túc luyện tập hai pho kiếm pháp "Tuyệt Cao Kỳ Kiếm" và "Phong Tâm Kiếm".

Kiếm Khách Giang Nam - Chương Hai Mươi ( Huỳnh Tâm )

Nước Non Bờ Cõi Một Phương
 
Đêm nay âm thanh trong suối Ly Bộ viết đường chảy cuồn cuộn, mùa cuối Đông còn khá lạnh, suối bỗng vùng gợn sóng phản phất lay động không gian đến lòng người. Trăng treo vằng vặc cây và bóng ôm chặc chẽ trong vắng lặng. Hôm nay người hiệp khác triệt để xuôi theo dòng nước, những đổi thay còn tùy vận mệnh con người. Ai có biết trên giang hồ vốn là thần thoại nói về một anh hùng vô danh Bách Việt. Còn Hương Trí Túc này, đang ước hẹn với Khải huynh ngày mai sau.

Phương Trời Bách Việt - Chương Một ( Huỳnh Tâm )

Vỗ Án Hét Thành Ca Chính Khí
Tiết trời Đông lành lạnh, hình bóng của Hương Tri Túc xuất hiện lần đầu tiên tại doanh trại của Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Trung xa xâm, đến hay đi không khác nào vần trăng tròn sáng rực trong đêm, tuy dung mạo mảnh khảnh, chứa sức chịu đựng những cơn gió bụi giang hồ. Trừ Hoàng Phi Bằng và Lữ Thư ra không ai biết Nàng là Công chúa.

Phương Trời Bách Việt - Chương Hai ( Huỳnh Tâm )

Viên Sỏi Hán Nằm Bên Lề Giang Nam

Những ghi chú trong Phổ˗dược có phương thức trồng, nuôi, phơi khô, sấy, xay, viên, bột, cách thức bào chế, lưu trữ cũng khác nhau mọi việc sau khi thành phẩm rất công phu. Hoàng Phi Bằng tự thấy mình đang bơi trong Phổ˗dược và kho thuốc huyền bí.

Phương Trời Bách Việt - Chương Ba ( Huỳnh Tâm )

Xuất thân đao kiếm phục bào gió chen

Đúng thời khắc đã hẹn Đào Phụng Hòa, Trần Bình Thành đến phía Nam chân núi Nam Khê Sơn, thấy bốn hướng trong và ngoài yên tỉnh, cũng không thấy lối ra vào động Nam Khê Sơn ở hướng nào, chỉ thấy bầy hạc từ động Nam Khê Sơn bay tỏa khắp bốn phương trời, hạc bay xuống hướng Nam, bay lên hướng Bắc, bay sang Đông,

Phương Trời Bách Việt - Chương Bốn ( Huỳnh Tâm )

Phải chăng chí mọn như đèn chưa soi
Hoàng Phi Khải cảm thấy phân công chưa ổn, liền bố trí lại chuyển Trịnh Trường thân đơn độc mã đến huyện Ba Ba tạm trú tại tửu lầu Tri Kỷ, thám thính những phủ huyện Giao Chỉ, Tượng Quận, Quế Lâm. Và uỷ nhiệm mọi việt cho Lý Bình Trung, Trần Kiều Oanh, Quách Tuyết Thương, Quách Tuyết Hiệp, Quách Tuyết Băng toàn quyền hành động tại dịch trạm Phiên Ngung thanh.

Phương Trời Bách Việt - Chương Năm ( Huỳnh Tâm )

Kiếm Đàn Một Gánh Non Song

Hạc chuyển tin của Lý Bình Trung từ huyện Ni Lộc về Nam Khê Sơn. Hoàng Phi Bằng tiếp nhận giản biên đọc qua lòng hưng khởi vui mừng :– Đắc ý lắm đã tìm ra cái mối thắt gút những bè phái quan huyện gian ác tại Ni Lộc, hy vọng một tay lưới này bắt được bọn gian tế Hán và bầy lũ quan lại tham ô Giang Nam, chắc chắn không khó. Chàng hớn hở lấy giản biên hồi âm cho Cần Lĩnh Nam Nam Phân Bộ Giang Nam :

Phương Trời Bách Việt - Chương Sáu ( Huỳnh Tâm )

Lạc dân muôn triệu bản làng

Anh Tuấn và Mẫn Trâm thấy Bằng Thú bá về động miệng cười vui reo mừng gọi :

— Thưa gia gia, Thúc bá đã về rồi, chúng con không dám khua động lớn tiếng, tất cả việc gì cũng phải dùng tay làm dấu hiệu thay cho lời nói.

Hoàng Phi Bằng thấy hành động của hai điệt nhi cũng hiểu được ý, chàng cười :

Phương Trời Bách Việt - Chương Bảy ( Huỳnh Tâm )

Giang hồ trôi nổi vẫn còn kiếm khách

Hoàng Phi Bằng tiển đưa Trần Bình Thành, Đào Phụng Châu ra sân động, chàng nói :

― Chúng ta hết lòng kháng địch Hán, mai này Nam Việt sẽ rạng ngời nhờ nới quý huynh đệ, hãy lên đường làm tròn nhiệm vụ thời trai Lạc Việt, tạm biệt.

Phương Trời Bách Việt - Chương Tám ( Huỳnh Tâm )

Hậu nhựt khả tri danh lợi chí

Hoàng Phi Bằng biết mà không nói, cứ để Lữ Thư tự khám phá khả năng võ học của mình, một lúc sau chàng mới thực sự vổ tay khen :
― Tỷ tỷ ngó lại sau lưng mà xem ba ngọn cây cổ thụ từ từ tiếp nối đổ xuống.
Nàng đang thở dài thườn thượt, nghe Phi Bằng nói ngó lại sau lương, đôi mắt ngạc nhiên nói chính mình:

Phương Trời Bách Việt - Chương Chín ( Huỳnh Tâm )

Hán Gian Hết Đất Tung Hoành

Hạc chở Lữ Thư bay trên vung trời cao, nàng suy nghĩ liên miên, nào là tự quyết định sự trưởng thành của mình qua suy nghĩ và hành động để dâng hiến tất cả cho tôn tộc Bách Việt, cũng là dịp thử thách tuổi mộng mơ, một trăn trở đổi đời bằng cách nhìn thực tế qua mỗi ngày tiếp cận hành động sẽ cho nàng giàu kinh nghiệm vốn sống.

Phương Trời Bách Việt - Chương Mười ( Huỳnh Tâm )

Ngồi trên lưng hạc châu hàm thụ ân

Đào Vũ Châu để lòng thán phục, tuy bị Lữ Thư có lời nặng nhẹ gần như hạ nhục, trái lại ông hãnh diện ít nhất tính chân thực của mình đã đi trước anh hùng, ông hóa giải được không để lòng thù oán Lữ Thư. Hoàng Lữ Thư biết đã thuyết phục được toàn thể anh hùng, thưa :

Phương Trời Bách Việt - Chương Mười Một ( Huỳnh Tâm )

Kẻ tham quyền thế một mình riêng

Về ưu và khuyết điểm của nữ quái Phạm Thuy Hà chỉ có chiêu thức đơn giản bình thường mà con người nào cũng có thể vấp phải như thích ngọt ghét đắng, y thị dùng miệng nhả lời mật ngọt, che dấu sự thật trong lòng, mỗi lời thốt ra lặt vặt kém hiểu biết nhưng âm thanh quyến rũ được người nghe, đôi mắt không bao giờ đối diện, thâm hậu ở nơi y thị dụng giả nhân nghĩa lấy của người làm lợi riêng, thân hình ốm thấp da ngâm đen.

Phương Trời Bách Việt - Chương Mười Hai (Huỳnh Tâm)

Nhật Nguyệt Xé Gió Dầm Sương

Lữ Thư về đến động trình bày tóm lược cho Hoàng Phi Bằng biết về Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam, cũng như nàng bắt được mười bốn quan quân tại Giao Chỉ. Nàng còn cho biết Gia gia, Mẫu thân cũng có mặt tại trại Trà Bích Sơn, nhưng không nói về đoàn thụ gia đình của Đỗ Trọng Chí vì sợ vô tình vướng vào tội tình riêng, nàng để tình này trong lòng chỉ có Đỗ Trọng Chí biết mà thôi !

Phương Trời Bách Việt - Chương Mươi Ba (Huỳnh Tâm)

Nhật Nguyệt Xé Gió Dầm Sương
Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam toàn thắng chiến trận Ba Sao, đem lại cho dân Mông Tự và mười bốn huyện Giang Nam thanh bình. Lữ Thư về đến Trà Bích Sơn, tiếng loa vang dậy đất, khắp nơi hoan hô nữ tướng Lữ Thư, bát anh hùng Nam Khê Sơn, nhưng trong lòng nàng không được yên vui cho lắm, tuy thắng trận được xem là một công trạng lớn nhất trong đời nàng dâng hiến cho Nam Việt,

Phương Trời Bách Việt - Chương Mười Bốn ( Huỳnh Tâm )

Nhật Nguyệt Xé Gió Dầm Sương

Với nội lực của chàng, vừa xuất chiêu vào sảnh đường tất cả chừng ấy người ngợp thở và cay mắt. Thuận tay chàng phất vạt bào gió nổi lên xoáy hai mươi bốn gian tế Hán, ném lên lưng chừng tường, rơi xuống "bịch bịch…" Chàng lấy tất cả phong bì chi phiếu và những lọ ám khí, hai tay đẩy hai mươi bốn xác xếp thành thế tử thủ, như nội bộ đang diễn ra tranh chấp, một trận trốn mái không nhân nhượng.

Phương Trời Bách Việt - Chương Mười Lăm ( Huỳnh Tâm )

Tình Nhà Nợ Nước Đôi Vai

Mọi người hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, tuy là rượu ở đâu cũng có hương vị thơm ngon, nhưng không thể nào bì được hương vị rượu trong động Nam Khê Sơn, năm loại rượu hương vị khác hẳn ngoài dân gian, cũng không có nhiều chỉ đủ tửu lượng gây hưng khởi cho mọi người.

Phương Trời Bách Việt - Chương Mười Sáu ( Huỳnh Tâm )

Chân Trời Giang Nam, Miền Đất Hứa

Ông nhìn qua tay Trái thấy tranh Thư Pháp chữ tốt lời thơ trang nhã. Tác giả bỏ thô lấy tinh, bỏ ngụy lấy chân, Thư Pháp phấn Tiên Ngọc Thỏ kỳ ảo, tranh thạch mạc long lanh cảnh tiên giới dưới đáy nước hiện ra, qua Thư Pháp lời lẽ và ý tình bên trong, đúng là Thư Pháp Bách Việt không hổ thẹm văn chương.

Phương Trời Bách Việt - Chương Mười Bảy ( Huỳnh Tâm )

Viên Sỏi Hán Nằm Bên Lề Giang Nam

Vừa xoay thân mình qua trái, Hoàng Phi Bằng thấy điệt nữ Mẫn Trâm miệng đang cười muốn nói lời gì đó, chàng liền nói trước :

― Mẫn Trâm điệt nhi, con là đệ tử nhỏ nhất của Thúc Bá, tuy tính táo bạo, mà lòng suy tưởng rất đơn thuần, từ nay mọi khi hành động phải cẩn thận vì giang hồ là cõi hiểm ác, lòng người không lộ càng hiểm ác hơn, chuyện đời không đơn giản như tính tình của điệt nhi, việc gì cũng phải suy nghĩ từ hai mặt.

Phương Trời Bách Việt - Chương Mười Tám ( Huỳnh Tâm )

Trang sử xưa ghi chép dòng Lạc Long

Những bóng mờ xuất hiện không ai khác hơn là Lữ Thư, Chu Thông, Đào Phụng Châu, Chu Thiện, lấy trước thời cơ không bỏ lỡ cơ hội nào, phi thân xông pha mạnh vào cạnh sườn Phải quân địch. Chia thành hai lối Thủ đón trước đầu phục đích, Công đánh hậu chận đường binh địch rút lui, dụng tâm lý làm quân địch núng thế, không cho các tướng Hán biết thế trận.

Phương Trời Bách Việt - Chương Mười Chín ( Huỳnh Tâm )

Sông núi ấy lớn từ lòng dân Lạc Việt
Ngoài mặt trận Nam Việt Vũ Đế xuất khẩu dụ thứ hai cho phép Nam Việt Vương Phùng Nam lập danh sách giới giang hồ, văn nhân đã già nua ở Giang Nam gửi về cho Mân Việt Vương để tìm cao nhân sau lưng nữ nhân độc trùng Phạm Thuy Hà. Trận chiến vẫn còn tiếp diễn, Hoàng Phi Bằng tức tốc lên đường qua Hán đến Trường An đưa Văn Văn Nam về nước.

Phương Trời Bách Việt - Chương Hai Mươi ( Huỳnh Tâm )

Đóa sen trắng về lại chân trời
Cuộc chiến thắng, đuổi được quân Hán ra khỏi Nam Việt, đem lại thanh bình cho đất nước. Đáng kể nhất, cả nhà họ Hoàng đồng nhảy vào đương đầu ngọn giáo, kiếm, đao một lòng diệt địch quân Hán, kẻ xung phong, người xung kích không hề nao núng trước quân địch.