Phương Trời Bách Việt - Chương Bốn ( Huỳnh Tâm )

Phải chăng chí mọn như đèn chưa soi
Hoàng Phi Khải cảm thấy phân công chưa ổn, liền bố trí lại chuyển Trịnh Trường thân đơn độc mã đến huyện Ba Ba tạm trú tại tửu lầu Tri Kỷ, thám thính những phủ huyện Giao Chỉ, Tượng Quận, Quế Lâm. Và uỷ nhiệm mọi việt cho Lý Bình Trung, Trần Kiều Oanh, Quách Tuyết Thương, Quách Tuyết Hiệp, Quách Tuyết Băng toàn quyền hành động tại dịch trạm Phiên Ngung thanh.

Trịnh Trường vừa đến huyện Ba Ba gửi tin về Nam Khê Sơn. Hoàng Phi Khải tiếp nhận giản biên đọc :

"– Thưa Khải đại huynh, tổng cộng mười bốn phủ huyện có gian tế Hán hoạt động, như huyện Ba Ba, Tịnh Hây, Đại Tân, Bình Dương, Thượng Tư, Phòng Thành Cảnh, Minh Tha, Thắm Hợp, Ni lộc, Hồng Hà, Mã Quang, Hồng Tự, Đại Lộc, Mông Tự.

Chiếu theo danh sách cung cấp của tổ phụ Trần Bạch Phương. Quan phủ Võ Tú Nghiêm huyện Đại Lộc, chính y là lãnh chúa cường hào ác bá, cướp đất, cướp nhà, hảm hại lương dân, cấu kết tạo thành tổ chức liên huyện, lập mật khu dư đảng Trùng Sơn, Hà Điền, Long Thái, sào huyệt của chúng tại núi Trùng Sơn.

Danh sách của Tổ phụ Đào Phụng Tiên, kể tội của quan huyện Lê Chí huyện Mông Tự, đúng như lời của toàn dân đồn xa gần xôn xao rằng:– Lê Chí thu thuế của dân để nuôi dư đảng. Tên huyện này cậy quyền thế có người thân đang làm quan Thái Bảo tại triều đình họ Lê tên Đại, họ dùng mọi thủ đoạn cướp tài sản Lạc dân, mưu kế dùng thuyền triều đình chuyển ngũ cốc đến Trung Nguyên, chính Lê Đại hưởng phần lợi tại Mông Tự, toàn dân chỉ còn khấn vái phép màu tiêu diệt kẻ làm khổ Lạc dân.

Lê Chí không thi hành chỉ dụ Triều đình, ông dụng quyền hành thu thuế tăng bảy lần, cho nên huyện này trở thành sưu cao thuế nặng, toàn dân lầm than, oán Triều đình chứ nào biết tên Lê Chí có ý đồ riêng. Y còn lập sào huyệt tại núi Ba Sao.

Mông Tự được xem như một trung tâm hoạt động của quan phủ tham ô Tô Đài Liên, người dân ở đây xem quan phủ là ông cha trời. Quân binh của huyện đã biến thành công cụ để làm cảnh, thực chất bên trong chính là đảng cướp. Mỗi huyện có hai đảng cướp, đảng cướp quan huyện cùng đảng cướp quân binh huyện, họ chia nhau cày xới bới đầu dân phi mã, Lạc dân cùng kiệt đến xương tủy, quan quân tham ô chưa thỏa mãn tính trọc phú, nay còn liên kết với những gian tế Hán.

Mã Hầu Lưu quan huyện Đại Tân, đời sống còn hơn hoàng đế, đây là một ông trời con tùy hứng làm mưa, làm gió, Lạc dân khổ hải, lầm than, kêu oán thấu trời cao. Cả nhà tên quan huyện từ kẻ ở người hầu trên hai trăm người, có lập ra Tây lang Đông lang nơi ở riêng cho cung tần mỹ nữ, một quan huyện có đời sống hơn vua chúa, người dân ở đây đời sống lầm than đã đến đường cùng. Y nguyên là đảng trưởng sào huyệt Trà Bích Sơn."

Hoàng Phi Khải đưa giản biên cho Phi Bằng đọc qua tin báo của Trịnh Trường. Chàng bàng hoàng nửa tỉnh nửa say, trầm lặng sâu, lòng nỗi riêng, cảm thấy từ đây khó lường trước được những hành động của người Hán trên đất Nam Việt, Triều đình ra công xây dựng đất nước phú cường, thì đúng lúc có kẻ hưởng thụ ngó xa hơn, tìm thời cơ để vinh thân phì da không ngại làm gian tế cho Hán, hành vi này có khác nào bán nước cho nhà Hán.

Huynh đệ họ Hoàng ngồi trong động Nam Khê Sơn mà để trí tuệ ngoài dân gian xa ngàn dặm. Huynh đệ họ Hoàng đồng ra những quyết định cấp bách, đôi khi có do dự những việc chưa tận tường, nhưng không ngờ bọn quan lại lộng hành đến mức ngoài tưởng tượng và cấu kết tham ô, gian tế bảo bệ quyền bính.

Tự dưng Hoàng Phi Khải đứng lên đấm xuống bàn "rầm rầm" chiết bàn gỗ liêm tan nát như cám. Cử chỉ nho sinh của chàng chưa bao giờ trong đời buồn phiền, căm hờn, giận dữ đến như thế này. Chàng nói lớn:– Ngoài chiến trường mỗ há sợ địch, thì hôm nay mỗ cũng không thể lùi bước trước bọn quan lại tham ô cấu kết gian tế Hán, nếu quan tham ô địa phương chết trước hay mỗ chết sau cũng hài lòng.

Hoàng Phi Bằng thay mặt Hoàng Phi Khải viết giản biên hồi âm gửi đến Trịnh Trường :

― Trịnh đệ chuẩn bị dụng kế quét sạch rác quan lại tham ô ba huyện. Lùa tất cả bọn thái bảo Lê Đại vào rọ heo, hành động phải đồng khớp, hiền đệ nhớ tránh lối đi để tên La Tử Hiếu về đến Giao Chỉ nhé ?

Tiện tay Hoàng Phi Khải viết biểu tấu chương gửi về triều đình:

― Muôn tâu Hoàng Thượng điện hạ, hạ thần mật biểu trình tấu dâng lên, Hoàng Thượng xin cử Thái bảo Lê Đại đi công lệnh tại huyện Ba Ba. Hoàng Thượng cho Lê Đại biết chuyến đi công lệnh này trước nửa tháng. Việc này nằm trong dự kiện đáng sợ nhất là hạng người vô liên sỉ, họ tham ô đã đành còn mua quan bán chức và bán nước như một kế sinh nhai, quan quân địa phương là một điển hình. Triều đình lo cho dân giàu, phân phối mọi phương tiện sống cho dân hết nghèo khổ, còn quan lại địa phương thì thu thuế quá cao. Triều đình tri ân Lạc dân, nhà cằm quyền địa phương kết oán cho dân. Triều đình mưu cầu ở lòng dân, nhà cằm quyền địa phương thất chúng. Cuối cùng những tên quan thối tha này mãi quốc, sẽ đưa đến Triều đình bi quyền. Xin Hoàng thượng chuẩn để hạ thần có rộng quyền trừ quan lại vô liên sỉ trên. Kính chúc Hoàng thượng điện hạ thể vạng kim quốc trạch miên trường. Cẩn bút Hoàng Phi Khải.
 
Bạch Khẹc gửi cho Hoàng Phi Bằng một giản biên báo tin tình hình vịnh Hổ Môn :

"– Huynh đã nắm rõ tất cả tình hình ở vịnh Hổ Môn, họ tên các gian tế Việt–Hán đã xuất hiện nguyên hình, chú ý nhất là tên Đào Phương Hùng nguyên Thái phó tại triều đình, y đem theo bốn tên quan lại đồng tham dự, bên phía Hán có Thái thú tỉnh Phúc Kiến họ Lý tên Từ Chúc, y đem theo sáu người Hán, hai cha con La Tử Hiếu. Việt–Hán tổng cộng mười bốn người, địa chỉ tập họp của họ tại Mỹ Hổ Lầu tầng thứ hai, phòng số mười Lý Từ Chúc ở phòng hai, đồng bọn Hán ở phòng bốn, tên thái phó Đào Phương Hùng ở phòng tám, cha con tên La Tử Hiếu ở phòng mười ba. Mỹ Hổ Lầu do người Việt đứng tên nhưng thực tế người Hán làm chủ, tửu lầu này là nơi để huynh cùng đệ phát hiện gian Hán dài dài. Ngày mai một tướng Hán tên Tăng Thái đem bản đồ về Trung Nguyên có La Tử Hiền tháp tùng. Chương trình họ ấn định hội họp ba ngày, riêng ngày thứ tư họ tổ chức nhất dạ đế vương hơn ba mươi mỹ nữ phục dịch, sáng ngày thứ năm tự động giải tán. Bằng hiền đệ chú ý, hành động lần này chỉ có hiền đệ ra tay mới thành công, khi tiếp nhận tin này lên đường khẩn. Cẩn bút Bk. "
 
Hoàng Phi Bằng đưa giản biên cho Phi Khải xem, huynh đệ hội ý quyết định Phi Bằng lên đường khẩn cấp. Chuyến đi này đem theo hai mươi chín đại hạc cao nhất một thước bảy, mang theo bao tải gai. Hạc bay đến Mỹ Hổ Lầu vừa đúng đêm khuya ngày thứ tư, cuộc vui của gian tế chưa mãn. Hoàng Phi Bẳng liên lạc được với Bạch Khẹc. Bạch Khẹc vui mừng dùng nhĩ ngữ truyền âm báo cho Hoàng Phi Bằng biết :

― Trước canh hai hiền đệ cùng huynh bắt sống chúng nhé ?

Hoàng Phi Bằng đồng ý:  

― Thưa hiền huynh đúng vậy, nhưng chỉ để một mình La Tử Hiếu xuôi Nam, có như vậy mới bắt được toàn bộ gian tế cùng bè lũ quan lại tham ô.

Bạch Khẹc đáp:

― Ý của hiền đệ rất hay, Bạch Khẹc mỗ đồng lòng, nhưng hết sức cẩn thận, thời cơ đến mới hành động, chiêu độc nào cũng phải chính xác nhé ?

Gió Đông từ biển thổi vào lục địa lành lạnh, mưa lất phất, không gian cảnh vật ngủ theo thời tiết cận Đông, ngoài phố chỉ còn vài bóng hũ chìm ca :

"Mơ mang, mang chạy lên rừng,

Ta hay mang chạy, ta đừng mở mang"

Những đứa con riêng của Ngọc Hoàng nằm ngủ ngáy "khò khò" bên hè phố, ngoài ra không còn tiếng động nào khác, nếu có cử động nhỏ cũng đủ người lãng tai nghe được, thời gian trôi qua rất chậm đối với người có chủ đích, nhưng quá mau đối với người vô tư, canh hai đã điểm. Hoàng Phi Bằng và Bạch Khẹc đồng thấu hiểu câu ca vừa rồi chính là mật ngữ của Hoàng Phi Khải cho biết ra tay gấp. Bạch Khẹc đưa tay ra hiệu, cả hai phi thân vào Mỹ Hổ lầu. Hoàng Phi Bằng lanh tay bắt được Thái thú tỉnh Phúc Kiến, Lý Từ Chúc cùng sáu người Hán. Bạch Khẹc bắt được Thái phó Đào Phương Hùng cùng bốn tên quan lại khác, đưa tất cả gian Hán lên hạc bay thẳng về động Nam Khê Sơn.

Cuối canh năm La Tử Hiếu đến phòng thái thú Lý Từ Chúc và phòng Thái phó Đào Phương Hùng để từ giả, chỉ thấy phòng không, tất cả đã ra đi trước sau tam khắc canh, để lại mật thư: "– Hẹn ngày giờ khởi nghiệp, chúc thành công, ngày tái ngộ không xa, ly rượu mừng chờ thăng quan tiến chức cũng tại Mỹ Hổ Lầu này. Cẩn bút Lý Từ Chúc".

Hoàng Phi Khải viết giản biên gửi về triều tấu :

—Muôn tâu Hoàng thượng điện hạ, thần dân đã tiến hành cuộc săn bắt đồng phạm gian tế, quan lại cấu kết dư đảng được thành công. Cân bút HPK.

La Tử Hiếu ung dung xuôi về Nam, đi đến đâu y tổ chức tập hợp đội ngũ gian tế Hán đến đó. Lý Từ Chúc cấp thẻ bài lệnh được toàn quyền xuất mật lệnh và phát động tổng nổi dậy.

Hoàng Phi Bằng đem mười hai tên gian tế về đến động, giam vào kho khí giới tại động trên. Bạch Khẹc tiếp tục theo sát La Tử Hiếu. Sau bốn ngày Hoàng Phi Bằng trở lại làm việc như cũ, chàng thấy trên bàn có giảng biên của Phi Khải đại huynh để lại cho biết :

― Đại huynh Khải đến thành Phiên Ngung gặp Công chúa Hương Trí Túc và Lữ Thư, sau đó đi Dạ Vu tiếp tay cho huynh đệ Nguyễn Chung Kiệt, rồi trở lại điểm hẹn Hổ Môn để tiếp ứng cho Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Trung.

Hoàng Phi Bằng liền gửi khẩm giản biên báo tin :

― Khải đại huynh, Công chúa cùng tỷ Lữ Thư theo kế sách hành động nhanh. Bắt bọn gian tế địa phương đừng cho tên La Tử Hiếu biết, đặc biệt đừng động đến y để y tự do xuôi Nam, có như vậy mới bắt hết bọn chúng, cũng đừng làm xung động đến Lạc ân, nhất là đừng để gian tế Hán biết hành tung của đại huynh.

Hoàng Phi Bằng tiếp nhận được giản biên khẩn của Nam Việt Vương Phùng Nam xuống chiếu chỉ:

"– Phi Bằng hiền điệt, đích thân Tổ phụ đã chuyển quân mã phục binh những huyện trực thuộc phía Nam từ Giao Chỉ đến Nhật Nam, nhất là tại các cửa biển. Khi có biến động quân mã sẽ trợ lực cho Biên thúc bá, riêng về năm phủ huyện Ba Ba, Đại Tân, Mông Tự, Đại Lộc, Hồng Hà, được xem như thế lực của họ người đông, địa danh hiểm trở, vậy hiền điệt cẩn thận, rất may những huyện này nằm trong nội địa Giang Nam, không cùng cương giới với nhà Hán.

Những huyện còn lại như Tịnh Hây, Bình Dương, Thượng Tư, Phòng Thành Cảnh, Minh Tha, Giang Thắm, Mã Quang, Hồng Tự thuộc về Tượng Quận, Quế Lâm, Nam Hải. Hoàng thượng điện hạ cũng cho phục binh yểm trợ khi có biến động và dụ thư này đồng ý theo kế hoạch bí mật khai trừ gian tế Hán do Khải và Bằng hiền điệt dụng binh. Trong khi hành sự thúc toàn dân một lòng diệt trừ phủ huyện cường hào ác bá. Cần Lĩnh Nam ba miền đất nước được xem là lực lượng lớn nhất của Lạc dân, cùng lúc quý hiền điệt vận động lương dân tại địa phương trực tiếp làm tai mắt cho công cuộc khai trừ gian tế Hán. Chúc quý hiền điệt được kết thúc thành công, mạnh khoẻ. Cẩn bút NVVPN."

Hoàng Phi Bằng độc chiếu chỉ Nam Việt Vương, Phùng Nam. Chàng tức tốc hồi âm:

― Kính tổ phụ, theo Cần Lĩnh Nam Giang Bắc, Trung, Nam cho biết các lực lượng đã bố trí Cần Lĩnh binh đã bám trụ tại các huyện, như Lạc dân bình thường, Phi Bằng nhi xin hứa hai ngày nữa sẽ thực hiện đúng như huấn dụ của Hoàng thượng. Kính tấu Nam Việt Vương. Cẩn bút HP.

Hoàng Phi Bằng gửi tin khẩn đến Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Bắc, Trung Nam. Đề nghị Cần Lĩnh Nam quý Phân Bộ vận dụng Cần Lĩnh binh trước đây có liên hệ ít nhiều với Cần Lĩnh Nam, thành lập tổ chức giám sát phủ huyện địa phương, nhằm trình báo tin tưc khẩn cấp cho ba Giang Bắc, Trung, Nam, đây cũng là phương sách đối phó kịp thời trước hành động của các huyện phủ và gian tế Hán.

Nam Khê Sơn tiếp nhận tin báo của Đào Phụng Thương từ Đại Lộc gửi về:

"– Thưa, Khải đại huynh, tổ phụ nội ngoại Đào Phụng Tiên, Trần Bạch Phương xúc động được tin trừ bọn quan lại tham ô. Nhị tổ cùng tiểu đệ đã trình qua cho đại huynh Trịnh Trường, riêng phần tiến quân vào huyện phủ Đại Lộc đã chuẩn bị từ trước, chỉ chờ lệnh của đại huynh. Nhị tổ phụ có ngõ ý, tiến quân vào núi Trùng Sơn án binh bất động nhằm cô lập trước dư đảng Trùng Sơn, Hà Điền, Long Thái, sau khi bắt được các huyện phủ dùng cơ hội này đánh thẳng vào sào huyệt của chúng. Tiền quân có Tiểu Hóa Bang do Đào Phụng Hòa chỉ huy, hậu quân có Tứ phân bộ Cần Lĩnh Nam Giang Nam do Trần Bình Thành chỉ huy. Tây quân có Đào Phụng Anh, Đào Phụng Châu tiếp ứng."

Hoàng Phi Bằng hài lòng hồi âm:

― Thưa nhị vị tổ phụ, kế sách này gọn gàng tốt lắm, như chủ ý là đập đầu mãng xà trước, sau đó cùng tiến vào sào huyệt chặt đuôi xà, nhổ vảy của chúng. Nếu đã bày quân rồi thì chờ lệnh của Khải nhi nhé, đừng quá xung động vì có những cánh quân khác đồng phối hộp hành động. Kính nhị tổ phụ, thúc thúc, đệ tử cùng quý hiền đệ sẽ có lệnh và theo kế sách mà hành động. Cẩn bút HPK.

Lý Bình Trung gửi giản biên báo tin dịch trạm và tình hình Phiên Ngung thành :

"– Phi Bằng hiền đệ, đồng bọn Tô Hà Hải nguyên là lực lượng gian tế Hán trực thuộc trung ưng nhà Hán chỉ huy cơ sở đặt tại Trường An. Tô Hà Hải chỉ là thành phần cầu nối địa phương, hoạt động biệt lập không liên hệ đế với tên La Tử Hiếu. Hiện nay gian tế Hán gồm có ba thành phần nổi cộm nhất là gian tế Trường An có Hà Châu Tử và Tô Hà Hải, Giang Nam thì có La Tử Hiếu, gian tế Phiên Ngung có Đào Phương Hùng, riêng về tổng số danh sách Tô Hà Hải có trên sáu mươi gian tế Hán đã sống lâu năm gần như Việt hóa. Kế hoạch này chúng ta hành động sau khi tiêu diệt hết bọn La Tử Hiếu, hiện nay chúng ta đã nắm vững và chuẩn xác nhất về qui luật hoạt động của chúng, nhờ có đặc binh bí mật ĐPT.

Phần tài sản công quỷ hoạt động của gian tế Hán lưu trữ tại tư gia của Tô Hà Hải và tư gia của Mã Đình. Tài sản này phần lớn có được nhờ cướp của giết người, tống tiền, lập bang hội. Tài sản lớn nhất của họ lấy được từ nhà họ Giang, Trương, Đào, Mai, Trần, Lê.

Một sự kiện mới khá chú ý và khuyến khích. Ngũ gia đường của họ Giang, Trương, Đào, Mai, Trần, Lê đã thành bình địa từ lâu, nay thẩm thẩm Phùng Hoa Phấn mua lại với giá năm trăm lạng vàng do tổng quản thành Phiên Ngung, Trần Chau Đạo đứng ra hóa giá, tiền thu được nhập khố lưu trữ cho con cháu ngũ gia đường bạc phước, nếu sau này truy ra còn sống chia theo phần cho từng người.

Phùng thẩm thẩm xây dựng lại theo mô hình giáo dục mới, như Hạnh đường ( văn ) Võ đường ( nghề võ ) Kinh thương đường ( mua bán kinh doanh ) Huấn nghệ đường ( dạy nghề nghiệp ) Học xá ( nơi ăn ở ) còn đặt ra Học chế tự hành. Trang bị và trang trí hoàn chỉnh đúng là người có ý chí lớn.

Đặc biệt chỉ một đêm toàn thành Phiên Ngung không còn bóng thiếu niên hành khất, do muội Trần, nhị hiền đệ Tuyết Thương, Tuyết Hiệp và muội Tuyến Băng đem về nuôi tại Học xá, theo Trần muội cho biết ba trăm tám em tuổi từ sáu đến mười hai được chọn lưa rất kỹ, trước đây muội Tuyết Băng đã theo dõi từng em một và khéo léo tập trung thành từng nhóm một, ăn ở sinh hoạt theo khu vực, hướng dẫn các em tìm hiểu từng cảnh ngộ, nguyên nhân hành khất, các em có những ước mơ khác nhau, chung qui là muốn trở thành người tốt. Muội Tuyết Băng có lập một danh sách cảnh ngộ từng cá nhân đưa đến hành khất. Lời ít ý cô động gửi hiền đệ am tường. Cẩn bút LBT."

Hoàng Phi Bằng tiếp nhận được giản biên từ Phiên Ngung thành, đóng triện kiếm màu xanh, cho thấy kiết ít hung nhiều ! Chàng mở ra xem, hiểu được tường mục hoạt động của dịch trạm, an lòng chàng hồi âm :

― Lý đại huynh tức tốc đến tăng cường cho hiền đệ Chu Thông. Cẩn bút HPB.

 Lý Bình Trung báo tin về Nam Khê Sơn:

"– Bằng hiền đệ, huynh vừa mới đến hổ trợ cho Chu hiền đệ gặp phải bọn cướp chận đường ở bên kia dãy Trà Bích Sơn, giáp ranh với huyện Thắm Hợp và Ni Lộc ở đây có một con suối lớn chảy vào sông Hồng Hà, hỏi ra mới biết chúng là dư đảng của Mã Hầu Lưu tại huyện Đại Tân. Đệ không muốn dùng dằng với chúng cho nên bảo đệ Chu đi trước. Huynh ở lại đấu với chúng từ sáng đến chiều huynh tưởng chúng biết sợ vì đã chết hai mươi mạng, bị thương bốn mươi, trên trăm thua bỏ chạy, không ngờ chúng phục kích tại núi Hồ Đá huyện Ni Lộc đấu thêm một trận nữa gần như chí tử, sức người có hạn định, đệ tưởng ngày trở về không còn. Lúc ấy đệ Chu xuất hiện chỉ huy một cánh Cần Lĩnh Nam Giang Nam đánh tan tác dư đảng.

Khi huynh đến được Hồng Hà mới biết con đường ấy có đi mà không có về, thảo nào người dân lương thiện sống tại huyện Hồng Hà không đi đường này ! Huynh liên lạc được Biên Thúc Bá, có cả Xuân đệ, Lệ muội và Đinh đệ, Biên Thúc Bá nói:– Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam từ xưa nay chỉ di chuyển đường sông và đường lộ liên huyện, còn đường núi chưa hề đi qua, nhân này phải mở đường núi để dân đi lại, vì lộ giao thông này thuận tiện nhất, nối liền ba huyện Thắm Hợp, Ni Lộc và Hồng Hà.

Dư đảng của Mã Hầu Lưu có một ngàn sáu trăm người, sào huyệt tại núi Ni Lộc, họ chọn lực lượng này tiếp ứng hai đầu Thắm Hợp cùng với Hồng Hà, cũng lốu dụng binh điệu hổ ly sơn đối đầu với địch nếu có. Bằng hiền đệ chú ý, muốn tiêu diệt được dư đảng Mã Hầu Lưu cần phải có một kế sách hoàn hảo.

Thứ nhất chiếm sào huyệt Mã Hầu Lưu, bịt hai đầu giao thông không cho một tên nào thoát khỏi Ni Lộc.

Thứ hai chờ bọn quan huyện với Mã Hầu Lưu chạy vào đây thì trúng kế của Biên Thúc Bá. Lệnh tạm thời ngoại nhập, nội bất xuất. Nếu Mã Hầu Lưu biết sào huyệt thất thủ cũng không nghi Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam làm việc này, vẫn tưởng một đảng chúng nào đó làm loạn. Cũng có thể chính Mã Hầu Lưu đem binh kéo vào Ni Lộc thì thừa dịp bắt y, thế là bọn tham ô quan lại mất một tay trợ thủ, ngoại trừ y không vào thì cũng bị bắt tại Ba Ba. Nói chung trước sau gì y cũng phải bại trận.

Ngày thứ Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam khởi binh, bít được hai chốt trên giao lộ di chuyển từ Thắm Hợp đến Hồng Hà, cùng ngày đầu canh Tý tiến vào đánh sào huyệt Ni Lộc. Biên Thúc Bá bày binh pháp nghiêm minh, qua canh ba đã lấy được sào huyệt Ni Lộc không một giọt máu rơi xuống đất. Kiểm soát hoàn toàn sào huyệt và đường giao thông, hiện thời dư đảng chưa biết Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam chiếm sào huyệt của họ.

Mặt khác Biên thúc bá ban bố mệnh lệnh tấn công, kêu gọi đảng chúng sào huyệt Ni Lộc phục tùng không trái lệnh. Sau đó yên tĩnh Biên thúc bá xuất lệnh an dân kêu gọi: "– Quý huynh đệ bình tĩnh đừng sợ chết, đây là quân hiền tài nghĩa hiệp vì Lạc dân, tại hạ thay mặt mời quý huynh đệ tòng quân Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam, nếu ai không thuận sẽ được hồi hương sống lương thiện, hứa không làm khó, hay trả thù. Trái lại ai tái phạm sẽ xử theo luật giang hồ".

Cuối cùng tổng cộng một ngàn năm mươi người đồng thuận tòng quân, số ít còn lại xin về sống lương thiện. Biên thúc bá tuyên bố: "– Tháng sau tên Mã Hầu Lưu bị bắt thì quý huynh đệ xin hồi hương được toại nguyện, nay tạm sống ở đây, sinh hoạt bình thường không trở ngại, còn quý huynh đệ tòng quân hiền tài nghĩa hiệp sống theo binh pháp kỷ cương mới, quý huynh đệ có gì không đồng ý cứ phát biểu tự do, đừng sợ".

Một tên mục đầu chưa rõ lai lịch phát biểu:

— Tại hạ họ Lương tên Thanh, rất cảm động khí khái của quý các hạ. Tại hạ nghe nói đến binh quyền hiền Tài nghĩa Hiệp, đúng không sai vì thấy hành động như thần, cử chỉ như thánh, chiếm trại không đổ một giọt máu, còn được tha thứ xóa tội cũ làm lại đời mới, được hưởng quyền lợi như quý huynh đệ đi trước. Tại hạ nghĩ rằng không ai phản đối còn hài lòng là khác, nhân đây tại hạ xin hỏi có ai phản đối không ?  

Tất cả đồng hoan hô hài lòng đời sống tương lai mới.

Biên thúc bá hỏi: "– Thưa quý huynh đệ đương nhiên trước đây là người của Mã Hầu Lưu, như vậy biết hết qui điều trong trại cũng như ngoài trại, nắm vững nội tình của Mã Hầu Lưu và những ai thường tới lui ở đây, xin quý huynh đệ trinh bày cho tại hạ được thông ?"

Cuối cùng có hai mươi bốn người tường thuật qui luật trong trại giết người là anh hùng, ăn cướp hay, tống tiền giỏi, tham ô trí. Mã Hầu Lưu kết đảng với các quan huyện, sự việc được phơi bày ra ánh sáng.

Biên thúc bá hỏi tiếp: "– Quý huynh đệ nay là người hiền tài nghĩa hiệp, vậy ai là người đi bắt Mã Hậu Lưu về đây".

Ngàn mấy người đồng đưa tay lên xin đi bắt. Thúc bá nói tiếp: "– Tốt lắm nhưng phải có lệnh của tại hạ mới được hành động. Tại hạ đa tạ tinh thần của quí hiền tài nghĩa hiệp, quả là hiền tài bị che khuất trong bóng tối".

Một người đứng trong hàng ngũ xin về làm dân lương thiện đưa tay phát biểu:

― Tại hạ họ Đỗ tên Trọng Chí quê Nhật Nam, muốn sống ẩn để ngẫm đời đen tối vì ngày trước gặp phải kẻ cướp lòng vô phương phải tùng ngoại lực, ngày qua ngày không thổ lộ cùng ai. Nay vô tình tại hạ gặp được hiền tài nghĩa hiệp, vừa bừng sáng mắt, tai nghe lời hay lẽ thánh tại hạ tỉnh ngộ, nếu không ở lại mà đi, khác nào trốn tránh kiếp cơ may hữu dụng đang đến, kẻ hẻn này xin ở lại làm thân khuyển mã có được chấp thuận không ?

Biên Thúc Bá nghe qua lời lẽ của kẻ sĩ có ý ngưỡng mộ nói: "– Cửa hiền tài mở rộng tiếp đoán quý huynh đài, như Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam sống với ý chí, thi thố tài đức, phụng hành vì xã tắc, không vì riêng cho cá nhân nào tại hạ đây cũng thế".

Tất cả hoan hô vỗ tay, những người xin trở về làm dân lương thiện, giờ này đổi ý xin ở lại. Thúc bá chỉ Đỗ Trọng Chí: "– Tại hạ ủy quyền Đỗ hiền đệ đứng đầu sơn trại này được không ? "

Đỗ Trọng Chí cung đôi tay trước ngực thưa:

― Thưa ngài, tại hạ mới sơ giao mà được trọng dụng như vầy có quá đáng không ? Hai nữa tại hạ là kẻ võ học thô sơ không ai biết tài năng cho nên khi phát biểu có mấy người nghe.

Thúc Bá ôn tồn:"– Tại hạ tin tài năng thừa có của Đỗ hiền đệ, anh hùng hãy đứng lên đừng để thời cuộc chết vì mình. Xin cho biết thân thế là đủ rồi".

Đỗ Trọng Chí thẳng thắn nói:

― Tại hạ nguyên là thủ khoa tiến sĩ văn võ của triều đình, nhưng không may bị bọn Lê Vĩnh hại, vu cáo tội làm phản, nguyên là thân côi yếu thế đành phải bỏ quan trường mà chạy khỏi Phiên Ngung thành. Tại hạ về quê bằng đường núi để tránh mắt giám binh hiểm ác, không ngờ bị bắt làm phu công ở đây ! Tại hạ âm thầm chịu nhục hy vọng có ngày làm lại cuộc đời. Hôm nay tại hạ xin tạm biệt cũng không ngoài lý do đó, lại không ngờ chí nguyện bừng sáng, nhờ chủ soái Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam trao trách nhiệm cầm binh khiển tướng, nếu quý huynh đài không chê bai thì tại hạ vâng lệnh.

Có một tên phi thân ra sảnh đường không xưng danh tánh, thách đấu với Đỗ Trọng Chí :

― Thường ngày mi gánh phân tưới vườn rau, phụ trách nuôi gia súc mà cho là thủ khoa tiến sĩ võ quan ư ?

Họ Đỗ thừa biết y là Hà Cương :

― Đúng thế, tại hạ có gánh phân tưới vườn rau, đó là chủ ý luyện nội công, tại hạ chỉ nuôi con dê, chứ không nuôi chó sói.

Hà Cương xung động liền xuất một chiêu quyền vào đầu Đỗ Trọng Chí, chỉ cách một gang tay Đỗ Trọng Chí đã xoay mình biến mất. Hà Cương thấy trước mặt vẫn là Đỗ Trọng Chí. Y quát :

― Nhà ngươi đã bị một quyền của mỗ, sao như âm hồn bất tán vậy ?

Tiếp theo Hà Cương xuất hết nội công nhả quyền vào đơn điền cố ý tiển đưa Đỗ Trọng Chí đi chầu Diêm chúa, Đỗ Trọng Chí cũng thân thủ đó xoay mình nhẹ hầu như ít người thấy, tên khả ố Hà Cương lập tức văng xa rơi xuống đất nằm dài như bao bố thịt, mọi người chạy đến xem thì ra y đã đi thăm ông bà. Hỏi ra mới biết ngày trươc tên Hà Cương thường hiếp đáp Đỗ Trọng Chí, nay đến lúc không còn nhịn nhục nữa đành phải xuất một chiêu bí truyền nhà họ Đỗ trừ khử một tên ác nhân.

Lúc này Biên Thúc Bá chú ý hơn, cũng để tìm hiểu về võ học của Đỗ Trọng Chí, mà từ trước đến nay vốn không ai biết về thân thủ của chàng trai trẻ này :

― Hiền đệ khá lắm, tại hạ khâm phục.

Đỗ Trọng Chí có ý xác định thân thế trước các cựu đảng cô hồn Ni Lọc :

― Thưa đại anh hùng Hoàng Phi Biên, tại hạ xin thi thố văn hay võ, thấy có khả năng thì dùng nơi nào cũng được. Vốn gặp nhau đã hảo "Thiên luân chi nghĩa, mẫu thân chi tình" đến lúc phải sống ở trên đời này ngoài chữ chết ra, chuyện gì cũng có thể nói hết được .

Biên Thúc Bá đồng ý gọi đai huynh Hoàng Phi Tuấn ra đấu với Đỗ. Hai bên xuất chiêu gió phải ngừng, bụi phải nhường chỗ cho họ Đỗ đứng, chiêu thức kiếm pháp của Đỗ tinh tuyệt, võ công không hèn kém, tài lược như vị tướng quân, hai bên xem ra bất bại. Sau cuộc tỷ đấu ai cũng vỗ tay khen, đúng là anh hùng sống dưới lớp bụi trần che khuất, kiếm pháp có hơn Hoàng huynh nửa cấp.

Biên Thúc Bá vui mừng hỏi:

― Còn ai không phục Đỗ hiền đệ không ? Tất cả đồng hô "rất phục". Ba ngày sau binh mã sơn trại trở thành chiến lũy, binh pháp nghiêm minh, toàn trại tập luyện võ binh pháp chuyên cần.

Biên Thúc Bá hứa với trại Ni Lộc :

― Từ hôm nay tại hạ cung cấp lương thực đầy đủ, để quý huynh đệ ăn no, chỉ lo luyện tập mà thôi, có như vậy anh hùng mới xuất hiện. Biên Thúc hỏi Đỗ:– Hiền đệ có biết ai đứng ra giết Lê Vĩnh không ? Đỗ Trọng Chí trên khuôn mặt có nét buồn:

― Thưa ngài, Lê Vĩnh là một tướng võ học không phải tầm thường, nhưng lòng người vô đức, lại mang bệnh duy danh, ích kỷ, con người lắm mưu giảo quyệt muốn độc lãm thiên hạ, lòng độc ác sai khiến Lạc dân như bầy tôi tớ, đời sống của y hơn cả Hoàng đế. Hiện nay ai có đủ tài để giết Lê Vĩnh, quả là người chí thiện, tên Lê Vĩnh chết khi nào sao đệ không hay biết gì cả ? Cũng có thể đó là tin đồn không phải thực, tiểu đệ còn sống một ngày vẫn xem Lê Vĩnh là kẻ thù không đội trời chung, chính y đã cho quân binh sát hại gia gia, mẫu thân của tiểu đệ ! Máu câm hờn của Đỗ hiện trên nét mặt.

Biên Thúc Bá tay chỉ về hướng Lý huynh giới thiệu:

― Tại hạ xin giới thiệu người giết Lê Vĩnh cùng đồng đảng tại sân rồng, chính là Lý nhi của tại hạ, từ ngày đó đến nay đã trôi qua ba năm rồi.

Biên Thúc Bá nói đến đây, ai nghe cũng trố mắt ngạc nhiên, Đỗ Trọng Chí vội vã quỳ xuống đôi tay hướng về Lý huynh:

― Đỗ này, xin kỉnh bái tiên sinh, không ngờ lại gặp ân công ở nơi này, nỗi vui mừng nào hơn được biết Lê Vĩnh đã ba năm hóa thiên cổ, vạn hạnh cho xã tắc. Trước đây Đỗ này, có dự định đi tìm tiên sinh Hoàng Phi Bằng để nhờ giải oán, chỉ tiên sinh Hoàng Phi Bằng mới có khả năng diệt trừ tên Lê Vĩnh, nhưng trên đường đi tìm không được may mắn, mới đến đây bị bắt làm phu công đúng chín năm dư ! Hôm nay dù ai giết được Lê Vĩnh, Đỗ này cũng xin bái ân công.

Lý Bình Trung cảm động nói:

― Đỗ huynh đừng thủ lễ như vậy, tất cả là huynh đệ một nhà. Tại hạ chính là huynh kết nghĩa của Hoàng Phi Bằng. Hy vọng ngày gần đây tất cả huynh đệ ở sơn trại sẽ đoàn viên với hiền đệ Phi Bằng. Đỗ Trọng Chí càng vui mừng hơn :

― Tại hạ có vài suy nghĩ táo bạo, xin quý huynh đệ nghe được thì tiếp nhận, bằng không xem như không có. Nhân sơn trại đang chuyển hướng hoạt động, đúng lúc có Lý huynh làm gạch nối với Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam, quý huynh đệ cộng lực cùng mục đích tạo ra sức mạnh lớn, có như vậy mới gọi là hành hiệp thực sự, khi tinh thần ổn định thì tổ chức được bền vững, hôm nay quý huynh đệ đã trở thành người mới, thì buông thả xuống để thân thể sạch, tất cả việc cũ là quá khứ không cần phải nhớ nó nữa. Quý huynh đệ làm lại đời mình với suy tư và hành động hoàn toàn mới, thay da đổi thịt phải như trăn mới được, đây là cơ hội tốt, quý huynh đệ nghĩ thế nào ?

Sau khi nghe Đỗ Trọng Chí đề nghị có lời ra tiếng vào, cuối cùng tập thể hội ý đồng thuận đề nghị của Đỗ Trọng Chí. Tất cả đồng hô:– Chúng đệ xin Lý huynh cho phép kết nghĩa không điều kiện với Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam.

Biên Thúc Bá, đưa hai tay lên đồng ý:

― Thưa quý huynh đệ đồng tình quyết định sáng suốt, nhưng có huynh đệ nào không đồng ý cứ phát biểu.

Một cựu tổng đầu mục họ Bạch tên Anh Thưởng ra đướng trước sảnh đường phát biểu:

― Thưa quý huynh đệ, thay đổi suy nghĩ chỉ một sớm một chiều là điều rất khó, nhưng đối với người quyết tâm thì thay đổi không khó, muốn làm việc lớn phải có cơ hội, hôm nay cơ hội đã đến chính nhờ ở Lý huynh, tại hạ quyết tâm thay da đổi thịt không ngần ngại cực khổ, có như vậy mới trừ gian diệt bạo, quyét sạch được quan lại, quân binh tham ô tàn ác. Quý huynh đệ có đồng ý không ? Tất cả hoan hô : "– Đồng ý, đồng ý…"

Biên Thúc Bá vui mừng xúc động nói: 

― Tại hạ tiếp nhận tinh thần của quý huynh đệ, xin một tràng tay vỗ thay pháo. Tiếng vỗ tay rất lâu. Thúc Bá nói tiếp: "– Tại hạ xin mời huynh đệ Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam đứng lên đồng chào huynh đệ mới gia nhập. Tại hạ mời Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam mới cũ tay bắt mặt mừng, tất cả là huynh đệ, từ đây không phân biệt cũ mới".

Biên Thúc Bá nói tiếp:"– Nay Đỗ đệ chính toàn quyền điều hành Chi bộ thứ ba của Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam".

Đỗ Trọng Chí lấy ra một danh sách đọc:

― Th nhất mời chín mươi huynh đệ có tên điều hành đầu mục. Thứ hai mời mười hai huynh đệ điều hành tổng đầu mục. Thứ ba mời năm huynh đệ điều hành nội ngoại vụ, luật chánh, tổ chức nhân sự của Chi bộ ba Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam.

Đỗ Trọng Chí đọc tiếp danh sách:– Mời Trương Hồng, Nguyễn Tá, Tô Chiến có tên trong đầu mục đứng bên tay trái.

Mời Tạ Đại Tư, Lê Bu, Hoàng Ngọc Đức, La Tào, Bạch Anh Thưởng có tên trong tổng đầu mục đứng bên tay phải.

Đỗ Trọng Chí nói tiếp:– Trong thời gian trôi qua quý huynh đệ đứng bên trái của tại hạ. Hành động khó tin nhưng đó là sự thực hiển nhiêu ai cũng biết, hành động của tám huynh đệ, nếu nói đến thù oán thì phải hành hình đến ba lần cũng không hết oán, tám huynh đệ này đã phạm vào tội đi ngược tinh thần nghĩa hiệp và đạo đức.

Tất cả hài lòng phán xét của Đỗ Trọng Chí, toàn thể huynh đệ hô to "Bát nhân tội đáng hành quyết, không thể tha thứ được, phải tức khắc hành hình mới trừ được hậu quả. " Bát nhân nghe qua khiến hồn bay bỏ phách.

Đỗ Trọng Chí nói tiếp:– Hôm nay tại hạ đưa ra việc cũ của bát huynh đệ, nhằm lật qua để tiếp đời sống mới, quý huynh đệ đã đồng tình cùng với tại hạ "Cộng lực cùng mục đích tạo ra sức mạnh lớn, có như vậy mới gọi là hành hiệp thực sự, khi tinh thần ổn định thì tổ chức được bền vững, hôm nay quý huynh đệ là người mới, xem việc cũ đã ở sau lưng bỏ tất cả quá khứ. Quý huynh đệ làm lại đời mình với suy tư hoàn toàn mới, thay da đổi thịt phải như trăn mới được, đây là cơ hội tốt vì xã tắc. Như vậy xin quý huynh đệ nên tha thứ không nên kết, oán tương tầm không bao giờ kết liễu được. Quý huynh nhớ những lời lẽ ấy thì suốt đời thụ dụng đến bất tận. Có như vậy từ đây huynh đệ chung sống thoải mái hơn và chính bát huynh đệ sẽ trở thành những nhân vật phi thường, chính quý huynh đệ biết tha thứ cho nhau, đó là thực hiện được tinh thần hướng thượng. Tại hạ tin rằng bát huynh đệ đổi mới, không bao giờ đi ngược mục phiêu của Cần Lĩnh Nam Phân Bộ Giang Nam.

Có người đưa tay xin phát biểu:

― Thưa quý huynh đệ, tại hạ họ Bành tên Chung Hải được đề cử vào nội vụ tam phân bộ, nhiệm vụ này không thể giao cho người có một quá khứ chẳng mấy tốt đẹp, tại hạ hy vọng sự sáng ngời đang chờ phía trước thì phải có người mới đảm nhiệm, đó chính là người mới trong huynh đệ thực sự kể từ hôm nay.

Tất cả đồng suy nghĩ câu nói này quả là một bản án treo dành riêng cho bát nhân nếu họ tiếp tục phạm tội sẽ hành quyết không tha thứ. Toàn thể đồng hô "Đúng vậy" Bạch Anh Thưởng hai tay chấp xá bốn hướng:

― Tại hạ thay mặt tất cả huynh đệ gọi là "Bát nhân" Trước nhất đa tạ tình huynh đệ cho chúng đệ có cơ hội sống để phục thiện, sống để làm lại cuộc đời mới, tuy rằng được đề cử làm đầu mục, tổng đầu mục, nhưng xét thấy cần phải có thời gian đổi xác, chúng đệ xin đề nghị chọn bát anh hùng thay vào ghế đầu mục, tổng đầu mục, phần chúng đệ quyết tâm trợ lực phò tá cho bát anh hùng, quý huynh đệ xem đây là một phương thức tha thứ cho nhau. Tất cả đồng thuận đề nghị của Bạch Anh Thưởng.

Đỗ Trọng Chí chọn được tám người mới thay thế, cuộc giải oán trong nội bộ trở thành đồng đội uống máu, khắc cốt ghi xương "Hoan hô sống vì xã tắc Nam Việt, hy sinh vì Bách Việt trường tồng, từ đây sống chết đồng thề có nhau". Kính tường trình tin vui về Bằng hiền đệ. Cẩn bút LBT.
 
Huỳnh Tâm 
E–mail tác giả: huynhtamh4@gmail.com

Hồi 5
Kiếm Đàn Một Gánh Non Sông

— Một Phương Trời Bách Việt, có tất cả 20 chương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét